Chương 15: (Vô Đề)

Khi đã đem lòng yêu ai đó rồi kết hôn với họ, thì cả đời này sẽ chỉ có một mình người đó.

Một người đàn ông nói ra lời này tất nhiên có khả năng là thật lòng, nhưng thật lòng rồi cũng sẽ thay đổi như gió thoảng mây bay.

Lương Thi Nhĩ gắp một miếng tôm, tán thành với anh: "Cậu có suy nghĩ này là đúng."

Có lẽ là do giọng điệu tán thành của cô có chút dửng dưng, trong lòng Giang Tự Xuyên bỗng dâng lên chút khó chịu vu vơ. Như thể sợ cô không tin, anh vội vàng nói: "Chị không tin à?"

Bàn tay đang cầm đũa của Lương Thi Nhĩ thoáng khựng lại, cười nói: "Không, đâu có không tin, tôi tin hiện tại cậu đang thật lòng nói như vậy."

Giang Tự Xuyên: "Sau này tôi cũng sẽ thật lòng nói như vậy."

"Ừm, vậy bạn gái tương lai của cậu sẽ hạnh phúc lắm." "..."

Đoạn đối thoại này kết thúc, Lương Thi Nhĩ không nói gì thêm, trong lòng Giang Tự Xuyên có chút buồn bực, cũng không biết nên nói gì.

Hai người ăn xong thì rời khỏi nhà hàng, lúc này Giang Tự Xuyên mới nhớ ra trong bữa cơm này cô cũng không hỏi anh về những chyện liên quan đến ca sĩ chính. Trong lòng cô chất chứa quá nhiều tâm sự, ăn cơm cũng cứ ngẩn ngơ.

"Cảm ơn cậu về bữa cơm hôm nay, lần sau tôi mời các cậu ăn nhé." Lương Thi Nhĩ nói.

Cô nói là "các cậu", chứ không phải "cậu".

Trong lòng Giang Tự Xuyên càng thêm ưu sầu, nhưng anh vẫn gượng nói: "Được thôi, gần đây còn nhiều nhiều nhà hàng ngon lắm, lần sau có thể đến thử xem."

"Ừm."

"Nếu chị còn muốn biết thêm về bối cảnh gì nữa thì có thể đến nhà tôi chụp hình."

Lương Thi Nhĩ: "Cậu chắc chắn không có vấn đề gì?" "Có thể có vấn đề gì chứ?"

"Được, vậy tôi biết rồi, cảm ơn cậu."

"Không có gì. Vậy, liên lạc qua điện thoại nhé."

Lương Thi Nhĩ gật đầu, xoay người đi về phía bãi đậu xe.

Từ nhà hàng về đến nhà mất nửa tiếng lái xe, lúc đang ngồi nghỉ ngơi trên ghế sô pha, Lương Thi Nhĩ nhận được tin nhắn của Ôn Diệp Lam.

Là vài bức ảnh Quý Bạc Thần đi vào rồi đi ra khỏi nơi ở của Vu Gia Gia. Lúc đi ra, Vu Gia Gia còn tiễn anh, cô ta khoác tay anh, đứng bên cạnh xe lưu luyến không muốn rời.

Những bức ảnh này đủ để khẳng định tất cả những suy đoán của cô.

Lương Thi Nhĩ nhìn những bức ảnh này rất lâu, sao lưu chúng lại, sau đó xóa lịch sử trò chuyện.

Ôn Diệp Lam: [Khoảng thời gian này con nhỏ đó khoe đồ hiệu liên tục, chỉ cần những khoản này được chi từ thẻ ngân hàng của Quý Bạc Thần thì chúng ta có thể điều tra ra được.]

Lương Thi Nhĩ: [Ừm.]

Ôn Diệp Lam: [Vậy bây giờ cậu định làm gì?]

Ting——

Còn chưa kịp gửi tin nhắn đi thì ngoài cửa đã vang lên âm thanh mở khóa bằng vân tay.

Lương Thi Nhĩ không trả lời nữa, xóa tin nhắn rồi đặt điện thoại xuống. "Đang xem gì vậy?"

Quý Bạc Thần đã về.

Anh từ huyền quan đi vào, chiếc áo khoác vắt trên khuỷu tay bị anh vứt bừa sang một bên, sau đó ngồi xuống cạnh cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!