Buổi biểu diễn bên ngoài chưa kết thúc, trên hành lang của hậu trường vẫn còn nhiều nhân viên công tác và thành viên của các ban nhạc lui tới.
Bọn họ đều quen biết Giang Tự Xuyên, nhất là người của các ban nhạc. Lúc này nhìn thấy anh ra ngoài còn dắt theo một người phụ nữ thì ánh mắt lập tức dõi theo.
Trước đây từng nghe nói Giang Tự Xuyên có bạn gái, nhưng mọi người chưa từng gặp qua, nên chỉ xem đó là lý do thoái thác anh dùng để từ chối các cô gái.
Bây giờ nhìn thấy người thật xuất hiện ở đây, bọn họ mới chợt bừng tỉnh, thì ra là thật!
Dọc đường đi Lương Thi Nhĩ có thể cảm nhận được ánh mắt của những người bên cạnh, nhưng Giang Tự Xuyên lại chẳng thèm để ý, cứ thế dắt cô ra ngoài.
"Hình như mấy người này có quen biết anh đúng không?" Lương Thi Nhĩ nhịn không được hỏi một câu.
Giang Tự Xuyên liếc mắt nhìn cô: "Ai?" "Người trong hậu trường."
"Mấy thành viên của ban nhạc ấy hả? Thành viên của ban nhạc đêm nay thì đúng là có quen biết."
"Vừa rồi bọn họ đang nhìn anh, anh không chào hỏi gì à?"
Dường như lúc này Giang Tự Xuyên mới để ý: "Có sao, anh không chú ý."
Lương Thi Nhĩ bật cười: "Thôi bỏ đi. Bây giờ anh muốn ăn gì, chúng ta đi ăn cơm trước."
Giang Tự Xuyên: "Em chọn món em thích là được."
Hai người vừa nói vừa đi ra ngoài, bên ngoài hậu trường là một bãi đỗ xe lớn, khu vực này chỉ dành riêng cho nhân viên nội bộ, bình thường sẽ không có fan vào.
Nhưng không ngờ hai người vừa ra ngoài đã bắt gặp ánh đèn flash, Lương Thi Nhĩ vô thức che mặt, nhìn theo hướng ánh sáng.
Đối phương dường như cũng sửng sốt, có khoảng chừng sáu bảy nam nữ thanh niên đang trợn mắt há hốc mồm nhìn bọn họ.
"Anh, anh Xuyên." Một hồi lâu sau, một cô gái trong đó mới mở miệng nói, "Bọn em là fan của anh, chờ anh một hồi lâu rồi, muốn xin anh ký tên...."
Giang Tự Xuyên nhìn bọn họ, hỏi: "Ban nãy vừa chụp ảnh đúng không?" "À.... Đúng vậy..."
Giang Tự Xuyên kéo Lương Thi Nhĩ về phía sau: "Chụp tôi không thành vấn đề, nhưng nếu chụp trúng cô ấy thì vui lòng xóa cho."
Ngữ khí của anh khá ôn hòa, nhưng người hiểu rõ anh đều biết lúc anh nói chuyện nghiêm túc thì thường là không được vui.
Cô gái vừa rồi cầm di động chụp ảnh lập tức nói: "Được, được.... Em sẽ xóa, xin lỗi nhé."
Giang Tự Xuyên tận mắt nhìn thấy cô gái xóa ảnh, sau đó quay đầu nhìn Lương Thi Nhĩ: "Chờ anh ba phút được không?"
Lương Thi Nhĩ đương nhiên không có ý kiến, buông tay anh ra: "Anh đi đi." "Ừm."
Sau khi anh đi qua đó, mấy nam nữ trẻ tuổi kia lập tức vây quanh anh. "Anh Xuyên, ký vào áo em đi!"
"Anh ký giùm em tấm bưu thiếp này đi, cảm ơn anh!" "Em cũng muốn em cũng muốn...."
"Anh Xuyên, anh có bạn gái rồi ạ!"
Trong những lời xin chữ ký đột nhiên lẫn vào câu nói này, Lương Thi Nhĩ sờ sờ mũi, hơi không được tự nhiên.
Tuy Giang Tự Xuyên không nổi tiếng trên các nền tảng như ca sĩ thần tượng, nhưng anh cũng có rất nhiều fan hâm mộ, mỗi lần xem livehouse và lễ hội âm nhạc của anh là có thể cảm nhận được.
Mặc dù trước đây Giang Tự Xuyên luôn nói mình không phải Idol, yêu đương là việc riêng của anh, người khác không thể xen vào. Nhưng Lương Thi Nhĩ cảm thấy những nhân vật của công chúng như ca sĩ bình thường vẫn sẽ giấu fan chuyện có người yêu, để giữ chân các fan nữ.
Vừa nghĩ đến đây, Giang Tự Xuyên đã tự nhiên thừa nhận: "Đúng, cô ấy là bạn gái tôi."
Lương Thi Nhĩ sững sốt, ngước mắt nhìn sang, chợt thấy Giang Tự Xuyên cũng quay đầu nhìn lại đây, trên mặt thấp thoáng ý cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!