Chương 45: (Vô Đề)

Tối hôm ấy ở bãi đậu xe dưới hầm, hai người ngồi trong xe quấn quýt nhau một hồi lâu mới chịu tách ra.

Lúc Lương Thi Nhĩ về đến nhà rồi soi mình trong gương, cô lại lần nữa phát hiện sắc mặt mình ửng hồng một cách khác thường. Nhưng cô không còn thấy ngượng ngùng như lần đầu nữa mà đã bắt đầu tận hưởng cảm giác đắm chìm. Nhịp tim cứ hỗn loạn, mặc kệ hết tất cả...

Một thời gian sau đó, bọn họ thường xuyên gặp nhau.

Ngày trong tuần thì đợi sau khi tan làm hai người sẽ ở bên nhau, còn cuối tuần cả hai đều rảnh rỗi thì sẽ ở trong nhà cô hoặc là nhà Giang Tự Xuyên cả ngày.

Bọn họ giống như đại đa số các cặp tình nhân bình thường, cùng nhau ghép Lego, xem phim, ăn cơm.... Sau đó trong lúc thổn thức không thôi lại hôn nhau

say đắm.

Lâu lắm rồi Lương Thi Nhĩ không còn nghĩ đến những chuyện từng khiến cô đau khổ suy sụp, cô cảm thấy những vết nứt trong cuộc sống của mình đã được tình cảm của Giang Tự Xuyên lấp đầy. Cô không còn thấy cô độc, cũng sẽ không cảm thấy trống rỗng.

Cô bắt đầu cảm thấy may mắn vì lúc trước đã đánh liều một phen, để Giang Tự Xuyên bước vào thế giới của cô.

Hôm nay, thứ Bảy.

Hai người ra ngoài mua một bộ Lego to đùng, bên trong là một chiếc Bugatti, định là cuối tuần sẽ ráp chiếc xe này.

Lương Thi Nhĩ hăng hái ngồi xuống, bắt đầu tháo túi đóng gói ra.

"Em muốn uống nước ép trái cây không, hôm qua tôi có mua trái cây, bây giờ vừa hay có thể ép uống."

Lương Thi Nhĩ cũng không khách sáo với anh, vừa tháo vừa nói: "Có dâu tây không? Tôi muốn uống nước ép dâu tây."

"Có."

Giang Tự Xuyên đứng dậy đi vào bếp ép nước trái cây. Lúc bắt đầu ép, điện thoại đột nhiên đổ chuông, anh cầm lên nhìn thử thì thấy là người nhà gọi tới.

"Alo, anh ạ."

"Gần đây nhớ về thăm nhà, bố mẹ cứ nhắc em mãi đấy."

Giang Tự Xuyên ồ một tiếng: "Em biết rồi."

"À phải rồi, em cũng nên chuẩn bị tâm lý đi, bởi vì lần này em về có thể mẹ sẽ giới thiệu vài cô cho em đấy."

Giang Tự Xuyên khựng lại, nhìn người phụ nữ đang nghiêm túc chia khối gỗ cách đó không xa, lạnh nhạt nói: "Bảo mẹ đừng sắp xếp xem mắt cho em nữa, em có người mình thích rồi."

Người bên kia đầu dây sửng sốt: "Em có bạn gái rồi à?" "Ừm."

"Bao giờ thế, sao không nghe em kể?"

Giang Tự Xuyên hắng giọng, khóe miệng khẽ cong lên: "Gần đây thôi."

"Vậy anh sẽ nói với mẹ một tiếng, bảo mẹ đừng gây sức ép cho em nữa. Nếu em có thời gian thì dẫn người ta về gặp mặt mọi người."

"Ừm, nói sau nhé."

Sau khi cúp điện thoại thì nước trái cây cũng ép xong.

Giang Tự Xuyên rót ra hai cốc lớn, ngồi xuống bên cạnh Lương Thi Nhĩ: "Tốc độ nhanh thế, em định chia xong hết mất thứ này luôn sao?"

Lương Thi Nhĩ: "Chia xong thì tiện hơn."

"Ừm, vậy em uống nước trước đi, để tôi chia cho." "Ồ."

Lương Thi Nhĩ ngồi trên thảm nhận lấy nước dâu tây, vừa nhìn sườn mặt Giang Tự Xuyên vừa nhãn nhã uống nước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!