Chương 37: Tình cảm vốn không phải nghĩa vụ

"Cô ấy nói vậy thật á?"

Tưởng Vũ trợn to mắt, trên mặt đầy vẻ không thể tin nổi.

Anh ấy đặt ly rượu xuống. Nồi lẩu trên bàn vẫn bốc hơi nghi ngút, nhưng trong phòng bao yên ắng lại chẳng có lấy nửa phần ấm áp.

Giang Nghiên ngồi trên ghế, vẻ mặt trông hết sức bình tĩnh, chỉ là ánh mắt hơi u ám cho thấy anh chẳng hề điềm nhiên như bề ngoài.

Tưởng Vũ nhíu chặt mày, giữa hàng lông mày ẩn ẩn cơn giận: "Cô ấy có biết nhà cậu đang sắp xếp cho cậu đi xem mắt không?"

Bàn tay người đàn ông đang cầm đũa khựng lại một chút.

"Chắc là không biết."

"Xàm!" Gần như vừa dứt lời, Tưởng Vũ đã bật lại: "Tôi sớm nói chuyện này với Triệu Tiểu Du rồi, tôi không tin cái mồm ba hoa của cô ấy mà giấu nổi!"

Càng nói Tưởng Vũ càng bực, lại nhấc ly nốc hai ngụm rượu.

Là anh em của Giang Nghiên, Tưởng Vũ hiểu rõ tình cảnh của anh hơn ai hết. Gia đình giục giới thiệu đối tượng; mấy năm trước vì trong lòng có người, lần nào anh cũng kiếm đủ cớ thoái thác. Hai năm trước thì còn tạm, chứ càng gần ba mươi, càng khó mà qua mặt được.

Trước đây chưa yêu đương thì thôi, đằng này đã yêu rồi mà còn phải chịu đựng những thứ như thế, đúng là lố bịch quá mức.

Thịt trong nồi đã chín, nhưng chẳng ai còn tâm trí để thưởng thức.

Bàn tay Giang Nghiên siết chặt đôi đũa mãi không nhúc nhích, gân xanh nổi hằn trên mu bàn tay trông có phần dữ tợn, như đang cố đè nén thứ chua xót cứ dâng lên cuồn cuộn trong lòng.

Những lời vừa rồi của Tưởng Vũ như lưỡi dao sắc, rạch xuống ngay ngực người đàn ông, vết nào vết nấy đều ròng ròng máu.

Cô thật sự biết chuyện này ư?

Nếu biết, vì sao chẳng thấy cô có chút khác lạ nào? Và vì sao đêm đó lại từ chối anh dứt khoát đến thế?

Giang Nghiên xưa nay chưa từng nhìn thấu Nhan Yểu, mười năm trước là vậy, bây giờ cũng thế. Trong mắt anh, cô vĩnh viễn là một câu đố khó giải. Anh vẫn nghĩ, dù tạm thời chưa giải được, nhưng anh có khối thời gian để từ từ tìm hiểu cô, đến gần cô. Thế mà lúc này đây, chưa bao giờ anh thấy khoảng cách giữa họ lại xa xôi đến vậy.

Thật ra ngay từ đầu, Giang Nghiên đã hiểu, Nhan Yểu không giống một người sẽ thuộc về hôn nhân. Cô như một kẻ lữ hành vĩnh viễn trên đường, chưa từng dừng chân. Anh vốn tưởng mình có thể đi cùng cô, đi khắp non sông gấm vóc, xuôi ngược bắc nam, nhưng cô lại cho anh một câu trả lời quá tàn nhẫn.

Con người ai cũng có mặt lãng mạn, và giờ Giang Nghiên mới nhận ra, hóa ra mình cũng rất ngây thơ.

Biết Nhan Yểu đồng ý ở bên mình, anh mừng như điên, ngây thơ nghĩ rằng dẫu đối phương không đáp lại, mình cũng có thể gánh hết mọi thứ, khổ đau, gian nan, trắc trở. Anh tưởng mình làm được, thế mà đến lúc này, nỗi đau ấy cứa rát đến mức mỗi lần nghĩ lại đều thấy nghẹt thở.

Nhưng thực ra Giang Nghiên hiểu, chỉ cần cô chịu ngoảnh đầu nhìn anh một cái, ngoảnh đầu nhìn anh thêm một cái là đủ.

Anh tình nguyện làm đứa con "đại nghịch bất đạo", nắm tay cô đứng trước ba mẹ nói sẽ yêu nhau cả đời; cũng cam tâm trở thành kẻ dị loại đi ngược quy tắc thế tục, chịu mọi lời dị nghị.

Có điều đã đến nước này rồi, anh cũng không chắc mình có thể mãi mãi đuổi theo bóng lưng cô đến bao giờ. Lòng người rốt cuộc vẫn tham lam, rõ ràng từng nghĩ chỉ cần nhìn thấy bóng lưng ấy cũng đủ mừng rỡ, vậy cớ sao bây giờ vẫn cứ là cầu mà không được?

Rõ ràng anh vẫn đang ra sức chạy về phía cô, không dám dừng một khắc, vậy mà khoảng cách giữa hai người vẫn như thế, trông thì gần kề, thực ra lại chạm mãi không tới...

"Không phải chứ, hai người định kéo dài thế này đến bao giờ?" Tưởng Vũ nói, quẳng ra một câu hỏi tàn nhẫn.

Ánh mắt Giang Nghiên khẽ lay, nhưng anh vẫn im lặng.

Anh đang cố tình lảng tránh sự lựa chọn này.

"Đừng nói với tôi là thật sự định cứ tiêu hao như vậy nhé?" Sắc mặt Tưởng Vũ trở nên nghiêm túc.

Cạn ly rượu trong tay, anh ấy vừa rót thêm vừa tiếp lời: "Cậu tính đợi đến ngày cô ấy mở miệng đòi chia tay ư?"

Bàn tay trái bỗng siết chặt thành nắm đấm, đầu óc Giang Nghiên thoáng chốc trống rỗng; người đàn ông vốn quen lên kế hoạch cho mọi thứ, lại dường như chưa từng suy tính tương lai của mối quan hệ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!