Đây là một buổi dạy kèm trực tiếp, mà Giang Nghiên, với tư cách là một học sinh ưu tú, luôn có thể nhanh chóng nắm bắt kỹ năng, đem toàn bộ những gì Nhan Yểu chỉ dạy vận dụng thuần thục đến nhuần nhuyễn.
Đây chính là người mà suốt bao năm qua, anh vẫn day dứt không quên, trong vô số giấc mộng giữa đêm khuya, anh vì cô mà mê đắm đến điên cuồng.
Và đêm nay, anh càng dốc cạn toàn bộ bản thân, dâng hiến cả thể xác lẫn tâm hồn cho cô.
Những nụ hôn và sự v**t v* có phần vụng về, non nớt của anh dần bị h*m m**n nuốt chửng theo nhịp chỉ dẫn của cô, trong cơn mê man choáng váng, giọng chỉ đạo của người phụ nữ là âm thanh rõ ràng duy nhất vang lên bên tai...
Tiếng thở gấp lẫn những âm điệu rên nhẹ vang lên trong căn phòng yên tĩnh, dưới ánh đèn vàng ấm áp, hai người không một mảnh ngăn cách, cảm nhận rõ rệt nhiệt độ cơ thể của nhau. Giang Nghiên lại lần nữa cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp của Nhan Yểu.
Đôi khi Giang Nghiên cảm thấy mình thật sự quá không có tiền đồ, cứ như một con mồi bị cô hoàn toàn chế ngự, dốc lòng dốc sức chỉ để đổi lấy một cái v**t v* từ "chủ nhân".
Ví như bây giờ, anh ngoan ngoãn nghe theo chỉ dẫn của cô, dùng hết sức mình để làm cô hài lòng.
"Ngoan lắm..."
"Làm tốt lắm."
"Giang Nghiên, nhẹ nhàng một chút..."
...
Những lời khen ngợi thi thoảng vang lên đối với Giang Nghiên chính là sự khích lệ to lớn nhất. Nhan Yểu từng nói cô chỉ dạy học sinh ngoan, vậy thì anh sẽ nghe lời cô, dâng lên trái tim và linh hồn của mình.
Và anh, cũng nhận được phần thưởng xứng đáng từ cô.
Một phần thưởng khiến anh nếm trải được sự điên cuồng và ngọt ngào mà suốt 28 năm qua chưa từng có...
Sáng hôm sau, Giang Nghiên tỉnh dậy từ trên giường, theo phản xạ đưa tay muốn ôm lấy Nhan Yểu, nhưng lại chạm vào khoảng trống.
Chống tay ngồi dậy, ánh mắt anh lướt qua căn phòng còn đầy dấu vết hỗn độn, trong đầu lại hiện về từng hình ảnh của đêm qua, khuôn mặt vốn lạnh lùng của người đàn ông lập tức nhiễm lên sắc đỏ lúng túng.
Chăn trượt khỏi người, rơi xuống thắt lưng, để lộ phần thân trên tr*n tr**. Những dấu vết ái muội loang lổ trên làn da trắng lạnh, trong ánh sáng ban mai lại càng thêm lộ liễu, mang theo vẻ gợi cảm lẳng lơ nhàn nhạt.
Nhan Yểu thường ngày vốn đã đủ khiến người ta mê muội, nhưng Giang Nghiên không ngờ, trên giường cô lại càng biết cách khiến người ta phát điên.
Cả một đêm bị cô dắt mũi, đến mức gọi tên cô cũng không dưới trăm lần.
Nghĩ đến cảnh mình ghé sát tai cô thì thầm "Anh yêu em" một cách điên cuồng, Giang Nghiên không nhịn được đưa tay lên ôm trán, siết lấy tóc mình, mặt đầy vẻ thất bại xen lẫn xấu hổ.
Quần áo rơi vãi đầy đất, từ phòng tắm vọng ra tiếng nước chảy, là Nhan Yểu đang tắm.
Giang Nghiên ngồi trấn tĩnh trên giường một hồi, rồi mới đứng dậy mặc quần vào, sau đó nhặt từng món quần áo rải rác dưới đất lên. Đến khi nhặt được chiếc bra màu đen, anh không kìm được đỏ bừng vành tai...
Thật sự là mềm quá đi mất.
Vẻ mặt người đàn ông không biểu cảm, trông như rất điềm tĩnh mà gom hết quần áo lại gọn gàng, sau đó vội vào nhà vệ sinh ngoài phòng khách tắm cấp tốc, rồi lại quay về phòng ngủ.
Nhan Yểu vẫn đang trong phòng tắm sấy tóc, lớp kính mờ chỉ thấp thoáng được đường nét cơ thể cô. Giang Nghiên nhất thời xuất thần, mãi đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên mới hoàn hồn.
Thu lại ánh mắt trong hoảng loạn, Giang Nghiên đi đến tủ đầu giường, cầm điện thoại lên nghe.
"Alo, mẹ."
"Con trai à, dạo này sống có ổn không?" Giọng mẹ Giang ở đầu dây bên kia dịu dàng vang lên.
"Cũng ổn ạ."
"Mẹ nghe nói con lại có thêm một đề tài nghiên cứu mới, mẹ thấy con có thành tựu trong công việc thì tốt rồi, nhưng đôi khi cũng phải nghĩ đến chuyện cả đời của mình chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!