Không ngờ được, kể từ sau lần ngoài ý muốn ấy đến nay đã bao nhiêu ngày trôi qua, mà cô lại bất ngờ nhắc lại chuyện đó.
Cái kết đầy xấu hổ hôm ấy khiến hình xăm nơi ngực anh trở thành chủ đề cấm kỵ giữa hai người. Giang Nghiên từng nghĩ đó là điều cô không muốn chạm tới, không muốn truy hỏi, thế nên anh cũng mặc định cho rằng đó là vùng cấm.
Vậy mà giờ đây, cô lại thản nhiên hỏi lại như chưa từng có gì xảy ra. Anh đứng sững tại chỗ, hoàn toàn không biết phải trả lời ra sao.
Đó từng là bí mật sâu kín nhất anh chôn giấu trong lòng, ngay cả Tưởng Vũ cũng không hề hay biết.
Anh đã xăm tên cô lên ngực trái, dòng mực khắc vào da thịt khiến anh đau suốt cả tuần, từng ngày nhìn nó ửng đỏ, đóng vảy, lành miệng. Từ ấy trở đi, cái tên ấy đã in sâu nơi lồng ngực anh.
Mười năm rồi, Giang Nghiên vẫn còn nhớ rõ khung cảnh năm đó.
Sau kỳ thi đại học, anh lén mọi người đến tiệm xăm từng nghe nói là nơi cô từng xuất hiện.
Khi ấy anh vẫn là cậu học sinh ngoan ngoãn, chủ tiệm nhìn anh cũng ngạc nhiên không thôi, nhiều lần xác nhận lại ý định mới đồng ý nhận làm.
Chủ tiệm bảo: "Xăm là chuyện cả đời đấy."
Nhưng với mối tình đầu, thì đâu có khác gì?
Vì sao lại xăm cái tên đó?
Chính anh cũng chẳng rõ.
Năm lớp 12, cô đột ngột chuyển trường ra nước ngoài, rời đi không báo trước, biến mất khỏi cuộc sống của tất cả mọi người.
Khi lần đầu nghe tin cô sắp đi, mỗi ngày đối với anh như cực hình. Anh muốn hỏi cô tại sao, muốn hỏi khi nào trở về, muốn biết liệu trong lòng cô, anh có đáng để nhớ đến không.
Đó là lần đầu tiên trong suốt một năm dài thầm yêu, anh cảm thấy mình có thể bất chấp tất cả.
Anh nghĩ dù bị cười nhạo, dù bị từ chối không chút nể nang, anh cũng chịu được.
Nhưng cô lại đột ngột biến mất như chưa từng tồn tại.
Cô từng đăng ký ở một khu chung cư cao cấp, anh không vào được, chỉ có thể đứng chờ bên ngoài từ chiều đến tối khuya.
Chỉ cần gặp được cô một lần thôi, chỉ cần một lần cuối.
Thế mà đến lúc nghe tin cô đã ra nước ngoài, anh vẫn chưa từng thấy lại bóng dáng ấy.
Sau đó, Giang Nghiên từng mặt dày đi tìm mấy tên học sinh trường nghề từng quen biết với cô, chỉ để hỏi tin tức. Đổi lại là tràng cười chế giễu và một câu làm lòng người lạnh toát, cô e là sẽ không quay lại nữa.
Có những người, một khi đã lỡ, chính là mãi mãi.
Rồi anh lao vào học như điên, chỉ khi vùi đầu vào sách vở mới cảm thấy dễ thở hơn đôi chút.
Nỗi nghẹn ấy khiến anh như hóa điên, như muốn hận, hận cô, hận bản thân, hận cả thế giới. Mà sự hận đó, sau ngày thi đại học lại biến thành một cú bốc đồng, xăm tên cô lên người.
Cô từng nói anh là một học sinh ngoan.
Nên anh muốn làm một điều không ngoan một lần.
Thời gian trôi qua lâu như thế, nếu không vì cô đột nhiên xuất hiện trở lại, có lẽ anh sẽ cứ thế giấu mãi, để nó mục ruỗng cùng linh hồn khi xác thân hóa tro bụi.
Nhưng cô lại bước vào cuộc đời anh một lần nữa.
Giang Nghiên trầm mặc thật lâu, đến mức Nhan Yểu còn tưởng vấn đề này quá khó để anh mở miệng, thì anh lại bất ngờ thẳng lưng, giọng lãnh đạm.
"Không nghĩ gì cả."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!