Chương 21: (Vô Đề)

Edit + Beta: Lạc Hoa Tự Vũ

Việc trao giải đơn giản hơn nhiều, ba giáo sư dẫn đội của ba trường học đứng đầu lên nhận cúp, là những người vinh dự đại biểu cho trường học.

Ngoài ra nhiều thêm một giải thưởng thành tựu cá nhân cuối cùng, là Quý Phong tự mình lên nhận.

Bởi vì được thêm riêng vào, tạm thời chưa khắc gì lên giải thưởng nên dứt khoát đưa một cái cúp vàng, để Quý Phong cầm.

Sau khi chụp ảnh rồi rời đi, giáo sư Bàng nhìn chằm chằm không rời mắt vào đoàn người Quý Phong, cắn răng nặng nề nhìn, ngón tay không nhịn được bóp ngọc hộ thân trên cổ tay, cuối cùng hạ mắt xuống, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Đoàn người ông Chu rất vui vẻ, muốn mời mấy người Quý Phong ăn cơm.

Đám người giáo sư Tần cố ý để Quý Phong thân quen với ông Chu nên đồng ý.

Khi bọn họ đi ăn cơm, một bài viết được đăng lên diễn đàn đại học D.

[ Tiêu đề: Thi đấu thư pháp mỗi năm một lần nửa giờ trước đã kết thúc, Thái sư Bàng dẫn đội nhỏ sáu người, thế nhưng……]

Nội dung dưới tiêu đề lại trống không.

Trong nháy mắt đã gợi lên du͙🇨 vọиɠ click mở của các học sinh đại học D, sôi nổi nhắn lại.

[ Muốn dụ người ta bình luận thì cứ dụ, làm cái gì mà phải lo lắng? Thái sư Bàng kia là ai chứ? Luôn luôn không muốn lấy hạng hai, có lúc nào về mà không phải là nhất định phải lấy được hạng nhất đâu, tôi muốn nói, không nên đặt cho ông ta cái biệt hiệu gì mà Thái sư Bàng, nên gọi là Bàng lột da, làm học sinh của ông ta phỏng chừng đều bị lột mất một tầng da.

Đau lòng những nhóm học sinh dưới tay ông ta, thảm, thật là thảm. ]

[ Thảm +1]

[ Thảm +10 086, tôi đời này chưa từng thấy bắt thi đấu chỉ có thể lấy giải nhất không được lấy giải nhì, du͙🇨 vọиɠ thắng bại này cũng quá…… Thật hy vọng một lúc nào đó ông ta phải lấy giải nhì, xem ông ta còn ngang ngược được nữa hay không, nhưng như vậy thì thật đáng thương cho những người trong tay ông ta……]

[ Lầu trên sao biết được những học trưởng học tỷ kia không muốn lấy giải nhì chứ? Phỏng chừng còn muốn khua chiêng gõ trống đấy, chỉ là…… Không có lá gan dám trắng trợn buông thả táo bạo như vậy thôi, nếu không thì, chậc chậc. ]

……

[ Yếu ớt giơ tay, Thái sư Bàng là ai vậy? ]

[ Ôi, lầu trên là ma mới ở đâu tới, hẳn là học đệ học muội vừa thi đỗ nhỉ, để học tỷ ôm một cái nào, ngoan nha, học tỷ phổ cập một chút khoa học cho cưng, Thái sư Bàng là một giáo sư ngành tiếng Trung, họ Bàng, là họ Bàng mà toàn bộ ngành học chỉ có một ấy. Về sau nhìn thấy ông ta, cứ đi đường vòng đi. —— Lời khuyên đến từ học tỷ năm ba. ]

[ Lầu trên bảo trọng, bình luận của cậu sắp không còn nữa. ]

……

[ Lâu chủ đâu? Có thể giải đáp được không. Đương nhiên, tuy rằng không hề hồi hộp chút nào nhưng chứng ám ảnh cưỡng chế vẫn khiến tôi muốn biết câu trả lời. ]

[ Lầu trên nhường chút, lần này thật sự không giống những lần trước. Để tôi nói cho, thân là người tình nguyện lúc ấy may mắn có mặt ở đó, Thái sư Bàng ông ta…… Lần này thất bại tan tác mà về, bại bởi đại học C! Ha ha ha ha, để tôi cười to ba tiếng trước đã! Tuy rằng bị thua, mặt mũi trường học mất hết, nhưng nếu là Thái sư Bàng thua, tôi thấy thoải mái lắm! ]

……

[ Ôi đệt, thật hay giả? Thái sư Bàng kia không phải sắp phát điên rồi chứ? ]

[ Tôi là lâu chủ để tôi nói đã, Thái sư Bàng điên hay không tôi không biết, nhưng lâu chủ tôi đây…… Điên rồi!!! ]

[ Lâu chủ cậu phát điên cái gì? Hay cậu là fan của Thái sư Bàng béo hả, thích ông ta thì sẽ bị mập lên mười cân, hỏi cậu có sợ hay không! ]

[ Lầu trên, sao tôi có thể thích ông ta được? Mãi không thay đổi. Lần này Bàng lột da bại bởi đại học C không phải là trọng điểm, trọng điểm là…… Sở dĩ lần này đại học C có thể giành chiến thắng là bởi vì xuất hiện một con hắc mã. Vốn dĩ đại học C do ông Chu dẫn đội, ông Chu kia là ai chứ hả, Bàng lột da ở trước mặt ông ấy căn bản không đáng nhắc tới, cho nên lần này vô cùng hy vọng xem hai người rốt cuộc ai có thể ganh đua tranh đấu một trận, nhưng đáng tiếc, trong đám học sinh ông Chu mang tới lần này có một người giỏi nhất, tối hôm qua ăn phải cái gì đó bị viêm dạ dày cấp tính, không thể lên sân đấu. Ông Chu tạm thời tìm một tiểu học đệ năm nay mới vừa thi đỗ đại học C…… Cậu ta vừa lên sân, Bàng lột da lúc ấy còn đang đắc ý tự hào, chà chà. Nếu không phải Bàng lột da không có bản lĩnh này, tôi còn hoài nghi học trò giỏi nhất kia của ông Chu bị bệnh có phải là do ông ta làm hay không đấy. Trở lại chuyện chính, vốn dĩ lần này trong đội ông Chu xảy ra vấn đề, Bàng lột da giành được giải nhất là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng các cậu đoán xem kết quả thế nào? Cuối cùng tiểu học đệ lâm thời cứu nguy này lại là người sành sỏi, mười vị giám khảo, toàn bộ đều mười điểm hết!!!! Nhưng đây đều không phải là trọng điểm!!! ]

Một lời nhắn này của lâu chủ vừa đăng lên, lời đáp lại hiển nhiên tăng mạnh.

[ Khϊếp sợ ba lần!! Thật hay giả đấy? Sao có thể mười điểm được, bao nhiêu năm rồi cũng chưa từng thấy, vậy chẳng phải là một sai lầm nhỏ cũng tìm không ra sao? Giỏi như vậy ư? Còn nữa, đây không phải là trọng điểm thì cái gì mới là trọng điểm? Lâu chủ, lời không thể chỉ nói một nửa! ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!