Sau khi thỏ con ăn xong cơm chiều, lại quấn lấy Thẩm Hàm Chi nạp điện một lúc, sau đó mới hài lòng thả cho Thẩm Hàm Chi rời đi, bản thân thì ngoan ngoãn ở trên giường bật máy tính, tiếp tục bấm vào tập tiếp theo của đàn chị và đàn em.
Ở tập tiếp theo, đàn chị và đàn em đã trở về biệt thự nơi đàn chị đang ở. Đàn em thay một chiếc váy ngủ bằng lụa có dây đeo, còn đàn chị thì nhìn chằm chằm vào đàn em bằng ánh mắt kín đáo.
Cô gái trẻ giơ ngón tay về phía đàn chị, cười nói: "Chị, em có đẹp không?"
Đôi mắt đàn chị hơi tối sầm lại, cô nhướng mày hỏi: "Sao em lại không gọi là phó tổng nữa?"
"Nếu mà chị thích cũng không phải là không thể." Đàn em nhìn cô với vẻ mặt ngây thơ.
Cánh tay của đàn chị chống đỡ ở hai bên cơ thể của đàn em và hôn lên.
Sau khi đàn chị lui về sau, đàn em mới có chút sức lực, thấp giọng cãi lại: "Chị, không phải chị mới làm lúc trưa sao? Chị không mệt sao?"
"Buổi trưa là phó tổng, còn buổi tối là chị, đây là khác nhau." Đàn chị nói, cười nhẹ hôn lên, người bạn bạn nhỏ của cô chính là có dáng vẻ như thế này, trêu chọc cô đến mức không chịu nổi, thì cô ấy lại trở nên sợ hãi.
Đàn chị không buông tha cho đàn em, khung cảnh được xử lý dần dần trở nên mờ mịt.
Cô bé dường như đã nhận ra được điều gì đó. Đàn chị thích đàn em mặc váy ngủ bằng lụa có dây đeo, vậy nên chị cũng thích mình mặc nó! Ngày mai mình sẽ mặc nó cho chị xem.
Cô thuận tiện bấm vào khu vực bình luận bên dưới, có rất nhiều người đang thảo luận.
[ Đàn em thật biết cách quyến rũ a, ô ô ô yêu yêu. ]
[Đàn em mỗi lần đều thích trêu chọc, nhưng sau đó lại bị đàn chị hung hăng bắt nạt, he he he.)
[Tôi cũng muốn play đủ kiểu, cho tôi một đàn chị đi~]
[Người trên lầu đi ngủ sớm một chút, đàn chị là của đàn em rồi.]
Cô bé dùng đầu ngón tay bấm vài lần trên bàn phím và để lại một bình luận: [Em đã học được rồi, cảm ơn đàn chị. Em cũng muốn thử với chị. ]
Sau khi gửi bình luận xong, cô bé tâm trạng vui vẻ đắp chăn đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau Thẩm Hàm Chi đã sớm nhận được rất nhiều bức ảnh từ Vương Tiếu. Sau hơn một tháng, việc cải tạo Trang viên Hoa Hồng đã hoàn thành, bên ngoài là cánh đồng hoa hồng, sân sau đã được cải tạo thành chuồng thỏ và chuồng mèo. Nuôi dưỡng không ít động vật nhỏ dễ thương, và toàn bộ bên trong biệt thự cũng đã được cải tạo. Trước đây lúc gia đình Ôn Hằng Thu sống ở đó, phong cách trang trí nội thất là phong cách cổ điển Châu Âu.
Sau khi được cải tạo, mọi thứ đều được trang trí theo phong cách tối giản Bắc Âu. Bên trong sử dụng tông màu chủ đạo là đen và trắng, trông đơn giản và thanh lịch.
Ngay cả bên ngoài của biệt thự cũng đã được cải tạo theo phong cách hiện đại và trông không còn giống với kiến trúc trước đây của tòa nhà Biệt thự Hoa Hồng nữa. Đối với căn phòng trước đây của cô bé, Thẩm Hàm Chi cho người đem căn phòng đó nối lại với căn phòng bên cạnh phòng, trần nhà hoàn toàn được khoét rỗng, lắp kính trong suốt, trang trí thành một căn phòng ngoài trời đầy sao.
Thẩm Hàm Chi rất hài lòng, yêu cầu người ta di chuyển thêm một ít cây xanh vào bên trong, đồng thời yêu cầu nhân viên ở đó lau sàn và tưới nước mỗi ngày để thải ra chất formaldehyde. Một thời gian nữa, cô muốn dẫn thỏ con trở về.
Hiếm khi mới có ngày chủ nhật, thỏ con gần đây học hành rất chăm chỉ, Thẩm Hàm Chi sợ đứa nhỏ sẽ mệt mỏi, cho nên đặc biệt để cho thỏ con được nghỉ một ngày.
Nàng chỉ mới ngồi ở đây nhìn những bức tranh một lúc, thỏ con lại gần và nói: "Chị ơi, chị đang nhìn gì vậy?"
" Trang viên Hoa Hồng đã sắp trang trí xong rồi, em nhìn xem." Thẩm Hàm Chi cười nói.
Vừa nghe đến trang viên Hoa Hồng, thỏ con lập tức mất đi hứng thú, héo úa dựa vào trong ngực Thẩm Hàm Chi, rầm rì.
Thẩm Hàm Chi xoa xoa đỉnh đầu của thỏ con, cười nói: "Làm sao vậy? Đây là tài sản của em, em không thích sao?"
"Em chỉ thích chị thôi." Thỏ con vùi khuôn mặt nhỏ nhắn của mình vào trong ngực Thẩm Hàm Chi, rầm rì,, nghĩ tới chiêu trò mới của đàn chị, đàn em ngày hôm qua. Đôi mắt của thỏ con sáng mắt nhìn Thẩm Hàm Chi: "Chị, khi nào thì chị đến công ty nha?"
"Ngày mai chị phải đến đó một chuyến, có rất nhiều văn kiện tồn đọng, vốn dĩ có thể nhờ bọn họ gửi đến nhà cho chị ký, nhưng nếu chị không đến công ty, những người bên dưới sẽ dễ bị phân tâm, nhân viên sẽ dễ dàng bị lợi dụng. Tại sao đột nhiên lại hỏi điều này?" Thẩm Hàm Chi chọc vào lúm đồng tiền của cô bé.
Thỏ con ngước mắt lên, ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào Thẩm Hàm Chi, hôn lên một bên mặt Thẩm Hàm Chi, "Vậy buổi trưa em sẽ mang cơm trưa cho chị."
"Sao thỏ trắng nhỏ của chị đột nhiên ngoan như vậy?" Thẩm Hàm Chi đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt cằm cô bé vài cái, giống như đang trêu chọc thỏ con.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!