Chương 31: (Vô Đề)

"Việc này có chút phức tạp, nhưng Tiểu Cẩn, dì vẫn không yên tâm khi con ở lại đây một mình, tối nay dì sẽ mang Lưu Xán đến đây, cùng dì sống ở đây." Lưu Phương muốn ở trong biệt thự quan sát mấy ngày. Muốn quan sát Thẩm Hàm Chi thật kỹ càng một chút, xem người này rốt cuộc có thể dựa dẫm vào hay không?

"Dạ được, con vẫn còn chưa gặp được cô ấy." Ôn Cẩn cười nói.

"Con bé có vấn đề về trí tuệ, giống như một đứa trẻ vậy, nhưng dì sẽ để mắt tới con bé, sẽ không gây thêm phiền phức cho Thẩm tổng."

"Không phiền toái." Ôn Cẩn nói xong lại nghĩ tới vấn đề của mình, mở điện thoại ra, đỏ mặt bấm vào đoạn video kia, đưa điện thoại cho Lưu Phương xem.

Con gái của Lưu Phương đã lớn như vậy, đương nhiên biết trên phim là đang diễn ra chuyện gì. Bà nhìn Ôn Cẩn, chần chừ muốn nói lại thôi, đứa trẻ này không có mẹ, có rất nhiều vấn đề về phương diện sinh lý đều vẫn còn ngây thơ trong sáng.

Lưu Phương sắp xếp lại lời nói, lúc này mới mở miệng: "Chuyện mà hai nữ chính trên phim làm, cũng giống như giữa người bạn gái của nhau, hoặc là giữa vợ vợ, bọn họ đều có thể làm loại chuyện này. Loại chuyện này rất thân mật, bởi vậy nhất định phải cẩn thận. "

Cô bé vẫn như lọt vào trong sương mù, nhưng nếu giữa vợ vợ với nhau đều có thể làm được điều đó, vậy không phải là nàng và chị cũng có thể làm như vậy sao?

"Con và chị cũng có thể làm vậy sao?" Cô bé mắt sáng lên. Nàng cũng muốn thân mật với chị!

Lưu Phương bị câu hỏi của nàng chặn lại, suy nghĩ hồi lâu mới quay lại: "Theo lý thì có thể, nhưng Tiểu Cẩn, con có chắc rằng mình thật sự thích Thẩm Hàm Chi không?"

"Dạ, con thích chị, muốn mãi mãi được ở bên cạnh chị." Ôn Cẩn gật đầu, ánh mắt sáng ngời nói.

Lưu Phương không nghĩ tới chỉ mới mấy ngày mà Ôn Cẩn lại thích Thẩm Hán Chi đến như vậy, bất quá bà lại có thể thở phào nhẹ nhõm, ít nhất điều này chứng tỏ Ôn Cẩn mấy ngày nay ở đây sống rất tốt.

"Đúng rồi, dì Lưu, con thấy trên phim các cô gái hôn nhau, con và chị cũng có thể sao?" Cô bé tiếp tục hỏi.

"Theo lý thì các con là quan hệ vợ vợ với nhau, tất cả những chuyện muốn làm đều có thể làm, hơn nữa điều đó đều là hợp pháp." Dì Lưu giải thích nói.

Ôn Cẩn càng vui vẻ hơn, bởi vì sau này nếu như làm cho chị tức giận, nàng không những có thể rúc vào lòng chị làm nũng để chị nguôi giận, mà còn có thể hôn chị.

"Vậy, vậy thì "làm" lại có ý gì hả dì Lưu? Trên phim diễn con không hiểu được cảnh đó, cho dù camera đã zoom cận cảnh, con cũng không nhìn rõ nữa." Cô bé rất không hài lòng với bộ phim truyền hình đó, tiếp tục lải nhải nói chuyện

Dì Lưu cười ngượng ngùng. Phim truyền hình không chiếu rõ chi tiết, nếu không chừng đã bị đưa ra khỏi kệ, còn có thể phát sóng được sao?

"Việc này có chút phức tạp, Tiểu Cẩn dù sao thì con cũng là omega. Nếu sau này con và Thẩm Hàm Chi thật sự thích nhau, Thẩm Hán Chi sẽ chủ động làm việc này, con không cần lo lắng, đến lúc đó tự nhiên con sẽ biết." Trước tiên Lưu Phương chỉ có thể giải thích như vậy, dù sao nói quá nhiều trong một lần, Ôn Cẩn dễ dàng không hiểu được.

"Được." Ôn Cẩn ngây thơ ngơ ngác gật đầu, nghĩ thầm sẽ có cơ hội hỏi Thẩm Hàm Chi xem chị có thể "làm" hay không.

Thẩm Hàm Chi tìm kiếm thỏ con quanh một vòng, nhưng không thấy ai cả, cô cũng không biết thỏ con đang học riêng ở đâu, cô dứt khoát đợi thỏ con ở sảnh tầng một. Quả nhiên, một lúc sau, thỏ con đã

đi ra từ trong phòng Lưu Phương.

Ôn Cẩn nhìn thấy Thẩm Hàm Chi ở trong phòng khách, vội vàng đi tới bên cạnh Thẩm Hàm Chi: "Chị."

"Ừ, em ngủ ngon không? Chúng ta đến thư phòng học bài." Thẩm Hàm Chi nắm lấy tay thỏ con, nhéo nhéo.

"Ngủ ngon." Ôn Cẩn ánh mắt sáng ngời nhìn Thẩm Hàm Chi, xác nhận nàng cùng Thẩm Hàm Chi có khả năng sẽ làm được rất nhiều chuyện thân mật, tâm tình của cô bé cũng càng tốt hơn.

Thẩm Hàm Chi đứng dậy, xoa xoa đỉnh đầu của cô bé, nắm tay cô bé lên lầu, buổi chiều chủ yếu dạy cho cô bé một số từ thông thường, Thẩm Hàm Chi cảm thấy như vậy là được rồi. Còn về những kiến thức nghiêm túc vẫn là cần tìm một gia sư đến dạy cho cô bé.

Cô yêu cầu cô bé làm theo những gì cô viết, đồng thời gửi tin nhắn WeChat cho Chu Đan Thanh, nhờ cô ấy tìm một giáo viên vỡ lòng cho Ôn Cẩn, muốn một nữ omega. Rốt cuộc, cô bé cũng không quen thuộc với chuyện đời và Thẩm Hàm sợ tìm người khác giới làm giáo viên, cô bé sẽ bị bắt nạt.

Khoảng năm giờ chiều, Lưu Phương lại cưỡi lừa điện vội vã đón Lưu Xán từ trường học của con gái, cô gặp cô giáo Ngô đang tiễn học sinh tan học.

Cô giáo Ngô nhìn thấy Lưu Phương, lại nhắc nhở: "Mẹ của Lưu Xán, nhớ rõ phải đóng học phí. Tuần này sẽ sớm kết thúc, nếu không đóng học phí, trường học có khả năng bị loại trừ người."

"Được rồi, cô Ngô, hôm nay tôi nhất định sẽ gom đủ tiền, xin lỗi đã làm phiền cô rồi." Lưu Phương vội vàng nói.

Trên đường về, Lưu Phương không ngừng nghĩ đến tiền bạc, vì con gái cho dù bị người coi thường thì cứ coi thường đi, hiện tại chỉ có thể đến tìm Thẩm Hàm Chi ứng trước tiền lương tháng này.

Ở ghế sau của Lưu Phương, Lưu Xán vẫn đang vui vẻ kể cho Lưu Phương nghe chuyện ở trường: "Mẹ ơi, hôm nay cô dạy chúng con làm bánh quy, con được cô giáo khen. Bánh quy nhỏ giòn, xốp, ăn ngon lắm. Bất quá đã bị các bạn cùng lớp đã ăn hết rồi ".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!