Chương 20: (Vô Đề)

Trì Thiển ngồi vào vị trí của mình, các bạn học xung quanh lập tức tản ra, tụm năm tụm ba thành từng nhóm.

Lấy cô làm tâm, trong bán kính một mét quanh cô, không ai dám tới gần.

Nhưng họ lại khẽ thì thầm bàn tán:

"Cậu ta hại bọn mình bị ghi lỗi học bạ, về sau bọn mình đừng để ý đến cậu ta nữa."

"Tưởng có ông ngoại là Trì Lệ Sâm thì ghê gớm lắm chắc, vẫn bị cô lập như thường thôi. Hí hí hí."

"Hạ Phương Tri và Từ Chí Thanh thê thảm thật, bây giờ vẫn đang bị nhốt trong nhà ăn năn hối lối kia kìa."

"Học kỳ sau lên cấp ba rồi. Nghĩ đến cảnh vẫn phải học cùng một trường cấp ba với Trì Thiển là tôi lại tức giận không thôi. Để xem tôi sẽ xử cậu ta thế nào…"

Tiếng chuông báo hiệu vào giờ thi vang lên, mọi người tạm dừng cuộc trò chuyện, giáo viên coi thi bước vào lớp.

Trì Thiển thoáng đọc lướt đề thi, cố kiềm chế cơn ngáp, rồi bắt đầu làm bài.

Làm được một nửa, khóe mắt cô thoáng thấy có thứ bay về phía mình, nên đưa tay lên đập trở lại hướng cũ.

"Lâm Duệ, cái gì đây?" Giáo viên coi thi đi tới trước mặt bạn nam ném giấy, cất giọng chất vấn.

Lâm Duệ trợn tròn mắt, rõ ràng cậu ta đã ném về phía Trì Thiển rồi cơ mà, sao lại bay ngược lại thế này?

Đầu khẽ lóe lên, cậu ta đáp: "Cô ơi, Trì Thiển bảo em ném đáp án cho bạn ấy, nhưng em cảm thấy làm vậy không đúng, nên đang định tố cáo với cô đây ạ."

Trì Thiển: "Cô ơi, thành tích của Lâm Duệ đứng tứ ba từ dưới lên, còn thành tích của em lại đứng thứ nhất từ trên xuống. Chắc em phải bị bò đá vào đầu nên mới có thể bảo cậu ta ném đáp án cho mình."

Lâm Duệ lập tức sửa lời: "Tôi hoảng quá nên nói nhầm, là cậu ném đáp án cho tôi…"

Trì Thiển khẽ nhún vai: "Vậy để cô giáo đối chiếu chữ viết trên tờ giấy, xem rốt cuộc đó có phải nét chữ của tôi không."

Lâm Duệ không nói gì được nữa.

Giáo viên coi thi biết chuyện Trì Thiển là cháu ngoại của Trì Lệ Sâm, nên không dám xử lý qua loa cho xong việc, mà lập tức gọi một giáo viên khác tới kiểm tra camera giám sát.

Trong suốt quá trình, chỉ mỗi mình Lâm Duệ lén la lén lút, còn Trì Thiển vẫn chăm chú làm bài.

"Lâm Duệ, em không cần làm bài nữa, ra ngoài cho tôi." Giáo viên coi thi nói với vẻ mặt nghiêm khắc.

Gương mặt Lâm Duệ nóng bừng, cậu ta chưa từng mất mặt thế này, trước khi đi, cậu ta còn lườm Trì Thiển một cái sắc lẹm.

Trì Thiển chậm rãi giơ tay: "Cô ơi, em muốn nộp bài trước ạ."

Lâm Duệ tức tới độ suýt thì hộc máu.

Tưởng làm bài nhanh là oai chắc? Làm bài nhanh chưa chắc đã được điểm tối đa đâu nhé!

Có giỏi thì thi được hạng nhất khối đi!

Nửa sau của cuộc thi vô cùng thuận lợi, không xảy ra chuyện gì nữa.

Kiếp sống cấp hai của Trì Thiển cũng kết thúc trong tiếng chuông báo hết giờ thi.

Chủ nhiệm lớp tổ chức một buổi tiệc tốt nghiệp, vừa hết giờ thi là mọi người bèn tụ tập di chuyển đến địa điểm tổ chức.

Buổi tiệc được tổ chức ở Kim Bích Huy Hoàng

- một câu lạc bộ giải trí cao cấp ở thành phố Phù Quang chỉ phục vụ hội viên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!