Chương 1: (Vô Đề)

"Trì Thiển, cô quá đáng vừa thôi. Cô thừa biết sức khỏe của Họa Họa không tốt, thế mà còn đẩy em ấy!"

"Cô tưởng làm vậy là có thể thu hút sự chú ý của tôi chắc? Đừng hòng!"

Trì Thiển bị người ta đẩy mạnh, đầu óc nhanh chóng tỉnh táo khỏi cơn mê man.

Cô xuyên tới thế giới tu tiên, sau khi độ kiếp thất bại, ý thức của cô xuyên về thế giới ban đầu.

Thế giới này là một cuốn tiểu thuyết mang tên "Hàng đêm sênh ca với tiểu chó săn bá đạo".

Mà cô là nữ phụ ác độc, là cô chiêu giả đáng ghét bị nhà họ Cố bế nhầm.

Việc bế nhầm con nằm đó không phải sự trùng hợp vô tình, mà là hành động có chủ đích!

Bởi thầy bói nói nếu ở lại nhà họ Cố, Cố Họa khó mà sống quá mười tám tuổi. Chỉ khi sống trong gia đình có bát tự tương hợp, mới có thể đảm bảo cho cô ta một đời suôn sẻ.

Vì thế, bé xui xẻo Trì Thiển bị nhà họ Cố "vô tình" bế nhầm, vận khí cả đời cô trở thành chất dinh dưỡng cho Cố Họa.

Thiếu niên tuấn tú đang bừng bừng lửa giận trước mặt cô đây, là thanh mai trúc mã kiêm vị hôn phu của cô

- Lăng Càn. Hồi còn nhỏ, anh ta dính cô chẳng khác gì kẹo mạch nha, đuổi thế nào cũng không đi.

Nhưng từ sau khi Cố Họa

- nữ chính

- kiêm đóa sen trắng yếu đuối

- kiêm vì tinh tú sáng lấp lánh

- xuất hiện, anh ta lập tức rũ bỏ thân phận em trai mưa của cô để làm chó l.i.ế. m cho Cố Họa.

Lẽ ra, Trì Thiển nên tức giận một chút cho phải phép.

Nhưng…

Hồi còn ở giới tu tiên, cô bị sư phụ lừa đi làm ngự thú sư, chăn heo suốt mười năm trời!

Mười năm đó, cô đã sống thế nào ấy hả?

Bên cạnh trừ lợn ra, cũng chỉ còn dê, bò, gà, thỏ, rồng, phượng, thao thiết…

Trừ hương vị khá ngon, rắc chút thì là rồi mang đi nướng là mùi hương thơm phức ra, thì chẳng có tác dụng gì khác!

Hiện tại được nhìn thấy người sống sờ sờ, Trì Thiển vui phát khóc.

Cuối cùng cô cũng không phải nhìn thấy heo nữa rồi.

Trong lúc cô đang kích động, thiếu niên trước mặt lại trợn mắt lườm cô: "Trì Thiển, cô điếc à mà không nghe thấy tôi yêu cầu cô xin lỗi Họa Họa."

Trì Thiển lập tức rút lại suy nghĩ ban nãy, bởi đôi khi, heo còn đáng yêu hơn một số người.

"Anh bảo tôi đẩy cô ta á?"

"Cô tưởng bọn tôi mù chắc mà không nhìn thấy hành động thấp kém của cô?" Lăng Càn cười lạnh: "Mau xin lỗi đi, nếu không đừng hòng tôi bỏ qua."

Cố Họa yếu ớt kéo tay anh ta: "Anh Càn, em không sao đâu, Thiển Thiển chỉ đẩy em một cái khiến tim em hơi khó chịu thôi, em cố chịu một lát là được."

Trì Thiển chợt cất giọng phấn khích: "Tự cô nói đấy nhé!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!