Editor: Fei
Kỷ Li nhìn lướt qua cái tên vô cùng quen thuộc kia, tầm mắt vô thức hướng lên trên.
Làm nam chính trong sách gốc, vẻ ngoài của Quý Vân Khải đương nhiên không thể soi mói: mắt sáng mũi cao, môi hồng răng trắng, rực rỡ tới mức khiến cho người khác khó có thể làm lơ.
Kỷ Li nhìn chăm chú chẳng né tránh, Quý Vân Khải đã sớm phát hiện ra, lông mày nhíu chặt.
Cửa thang máy dần khép lại, cậu ung dung vươn tay ngăn cản, hỏi: "Tôi có thể vào không?"
Tướng mạo đối phương quá tinh xảo, hơn nữa còn có trợ lý bên cạnh, hẳn là nghệ sĩ đã ký hợp đồng với công ty.
Thực tập sinh bọn họ là "Giai cấp" thấp nhất được ngầm thừa nhận trong giới giải trí.
Tuy Quý Vân Khải chưa bao giờ tự coi thường chính mình nhưng chưa chắc các nghệ sĩ tiền bối đã muốn dùng chung thang máy với cậu. Cậu cũng không muốn vô duyên vô cớ bị người ta ghét bỏ.
"Đương nhiên là được, cậu lên tầng mấy?" Ấn tượng đầu tiên của Kỷ Li dành cho nam chính không tệ chút nào.
"Tầng mười hai." Quý Vân Khải đáp.
Vừa bước vào đã thấy nút thang máy sáng, cậu quay sang nhìn Kỷ Li: "Các anh cũng tìm Đào tổng à?"
"Ừm." Bánh Bao trả lời.
Quý Vân Khải im lặng đứng bên cạnh.
Khi đến tầng 12, Quý Vân Khải đứng gần cửa nên nhanh chóng bước ra ngoài trước.
Bánh Bao chờ cậu đi mới sáp lại gần nói, "Anh Kỷ, thực tập sinh này đẹp trai nhỉ? Khí chất cũng rất đặc biệt."
Thực tập sinh có giá trị nhan sắc cao, trang điểm xong chẳng phải sẽ hút được một đống fan à?
Kỷ Li nhẹ giọng đồng ý, "Đúng vậy."
Trong sách đã từng miêu tả ——
Bởi vì được cả nhà cưng chiều nên tính tình Quý Vân Khải mang theo sự kiêu căng và tự phụ trời sinh nhưng không khiến người khác cảm thấy cậu đang làm bộ, chuẩn phong thái thiếu gia con nhà giàu.
Thuộc tính vừa hấp dẫn vừa đầy mâu thuẫn ấy là độc nhất trong giới giải trí.
Kỷ Li mới gặp người thật trong khoảng thời gian ngắn đã phải tán thành ý kiến đó.
Bánh Bao bổ sung, "Anh Kỷ, anh đừng ghen tị với người ta làm gì. Ở trong lòng em anh lúc nào cũng chiếm vị trí số một."
Kỷ Li hoàn hồn, dở khóc dở cười vỗ vai cậu: "Ừ, đi thôi."
Hai người nhanh chóng tìm được phòng làm việc của Đào Danh Dương, bắt gặp Úc Phú Nhã đang dựa vào cạnh cửa chờ.
"Chị Úc ơi."
Úc Phú Nhã đặt ngón tay lên miệng "suỵt" một cái rồi chỉ vào phòng làm việc, "Ngồi ghế chờ chút."
Kỷ Li gật đầu, vừa đặt mông xuống đã nghe tiếng nói chuyện vang lên.
"Vân Khải, tổ trưởng nói cậu đánh chết cũng chẳng chịu nhận vai chính bộ phim thần tượng kia? Không hài lòng ở đâu thì cậu có thể nói trước với tôi mà."
Kỷ Li nghe thấy tên Quý Vân Khải, vô thức tập trung chú ý.
Một giây sau Quý Vân Khải liền trả lời, "Đào tổng, em mới làm thực tập sinh có hai tháng, kỹ năng diễn xuất còn chưa học xong sao dám chạy đi đóng phim? Diễn fail thì ngại lắm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!