Chương 16: (Vô Đề)

Editor: Fei

Tần Nhạc mặc thường phục đi tới, Diêu Xuyên và Phương Chi Hành liếc mắt nhìn nhau, vừa vui mừng vừa ngạc nhiên đứng dậy.

Diêu Xuyên vỗ vai Tần Nhạc, "Sao lại rảnh rỗi tới đây chơi thế, bộ phim của lão Trịnh đóng máy rồi à?"

"Ừm, sáng sớm đã đóng máy rồi. Tề Ngạn nói đoàn phim của anh đang ở gần đây nên thừa dịp chưa rời khỏi Hoành Thành mới đến thám thính lớp học của đạo diễn lớn xem sao." Tần Nhạc nhìn chung quanh một vòng, cười hỏi, "Không quấy rầy mọi người đấy chứ? Bây giờ là thời gian nghỉ ngơi à?"

Trong suốt quãng thời gian vào nghề cho tới nay, bộ phim truyền hình duy nhất mà hắn tham gia chính là《Thợ Săn》do Diêu Xuyên và Phương Chi Hành hợp tác cho ra mắt. Năm đó, hắn còn dựa vào bộ phim này lấy được cúp thị đế.

Diêu Xuyên nhớ tới trò hề ban nãy, lông mày vừa giãn ra bỗng nhíu lại, "Đừng nói nữa, cái cậu nhà sản xuất Hưng Nguyên này chẳng đáng tin chút nào. Dúi vào đoàn một diễn viên mới sợ khổ sợ mệt, lên dây cáp quay mấy lần mà vẫn không xong."

"Ồ?" Tần Nhạc ghét nhất thái độ như vậy trong diễn xuất.

"Nào nào nào, mời mọi người uống nước nhé." Tề Ngạn sải bước đi tới, phía sau anh là vài trợ lý, trong tay mỗi người đều cầm túi lớn túi nhỏ.

"Cảm ơn anh Tề, cảm ơn anh Nhạc!"

"Thầy Tần vạn tuế!"

Tiếng hoan hô của nhân viên đoàn phim vang lên bốn phía, trước giờ Tần Nhạc luôn sống thật không hề giả tạo cho nên mới tích lũy được nhiều tiếng thơm và các mối quan hệ tốt.

Diêu Xuyên nghe thấy tiếng cười xung quanh, cảm xúc buồn bực cũng coi như hoàn toàn giảm bớt, "Cậu còn không phải người của đoàn phim bọn tôi, sao tôi lại để cậu tốn kém được?"

"Có gì đâu, cũng chẳng đáng là bao."

"Đi thôi, chúng ta trò chuyện một chút nhé?" Diêu Xuyên hỏi.

Tần Nhạc gật đầu, cùng nhau đi về lều đạo diễn.

Kỷ Li không ngờ thân phận "diễn viên đóng thế" này lại có đất dụng võ vào ngay ngày đầu tiên. Giờ đây y chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trên ghế, tùy ý để thợ trang điểm đội tóc giả cho mình.

"Như thế này có chặt quá không?" Thợ trang điểm nhìn khuôn mặt tuấn tú trong gương, lòng vui đến nở hoa.

Cô thề rằng đây tuyệt đối là thế thân đẹp trai nhất mà cô từng gặp, đẹp đến mức hoàn toàn có khả năng thay thế chính chủ Hạ Linh!

"Dạ không, thoải mái lắm." Kỷ Li lễ phép nở nụ cười với cô.

Thợ trang điểm bị nụ cười này làm cho điên đảo, bề ngoài giả bộ bình tĩnh hỏi, "Sao lại muốn làm diễn viên đóng thế vậy? Với tướng mạo này của cậu, hoàn toàn có thể ký hợp đồng với công ty giải trí rồi debut."

"Tôi và Hạ Linh thuộc cùng một công ty, chỉ là hiện tại tôi tạm thời không nhận phim nào, đi cùng cậu ta đến đoàn phim để mở mang tầm mắt." Kỷ Li trả lời đơn giản.

Thợ trang điểm như có điều suy nghĩ, gật gật đầu.

Việc Hạ Linh mang tiền vào đoàn là bí mật công khai, hơn nữa vừa mới tới ngày đầu tiên đã giở thói ngôi sao, ấn tượng của cô với cậu ta thực sự không được tốt cho lắm.

Rõ ràng Kỷ Li đẹp hơn, khiêm tốn lễ độ hơn, thế mà chỉ có thể làm một diễn viên không tên không tuổi trong đoàn.

Hiện thực trong giới giải trí quá tàn khốc.

Trong lòng thợ trang điểm bỗng có chút tiếc nuối khó hiểu, cô cột tóc cho Kỷ Li thật chặt, vòng ra đằng trước nói: "Trợ lý sản xuất còn chưa tới giục, để tôi trang điểm cho cậu nhé."

"Phải trang điểm à?" Kỷ Li tạm thời buông kịch bản xuống, hơi kinh ngạc, "Tôi chỉ là thế thân thôi, cảnh này cũng phải đội mũ sa."

Huống hồ, thế thân không thể quay trực diện, trước giờ không ai trang điểm cho diễn viên đóng thế nam bao giờ cả.

"Không sao cậu cứ ngồi đi, tôi chỉ trang điểm đơn giản thôi." Cô giấu tư tâm, phải nói mười make up artist thì chắc cả mười người đều là nhan cẩu.

Dựa vào ánh mắt nhìn người đã nhiều năm, Kỷ Li hoàn toàn là hòn ngọc thô chưa được mài dũa. Bây giờ cô giúp thanh niên tút tát biết đâu lại được tai to mặt lớn trong đoàn phim coi trọng, để y đóng vai nào đó chính thức thì sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!