Chương 12: (Vô Đề)

Lâm Sơ Đông lúng túng vô cùng. Tình huống này khiến cậu ta bối rối muốn chết, cậu ta bị Diệp Lệnh Úy kích thích, lúc ban đầu vốn dĩ cậu ta không muốn mọi người trong lớp biết mình quen Diệp Lệnh Úy.

May lúc ấy lớp học đang ồn ào, mấy lời vừa nãy nói với Diệp Lệnh Úy cũng không ai nghe thấy. Lâm Sơ Đông ngày thường rất hiền lành nhiệt tình, lúc cậu ta nói chuyện với Diệp Lệnh Úy, ai cũng tưởng là cậu ta đang quan tâm bạn mới.

Người chú ý không nhiều lắm.

Mãi đến khi Phí Lan làm rầm làm rộ lên.

Phí Lan "ở ẩn", nhưng không có nghĩa hắn trở nên vô hình trong mắt mọi người.

Lâm Sơ Đông nghẹn đỏ cả mặt, theo Cao Lâm Hạo nói thì là mặt mày xám xịt. Cậu ta bỏ đi, kẻ nghe lén Cao Lâm Hạo không biết nên tìm Diệp Lệnh Úy trước hay đi hỏi xem có phải Phí Lan bảo vệ cậu không.

Do dự một hồi, Cao Lâm Hạo cảm thấy chắc chẳng tìm được câu trả lời từ miệng Phí Lan đâu, còn Diệp Lệnh Úy thì khác, cậu ấy thú vị vô cùng.

"Lớp trưởng bị gì vậy ta?" Cao Lâm Hạo lén lút kề sát tai nói nhỏ với Diệp Lệnh Úy: "Cậu ta cứ cái kiểu nói một đằng làm một nẻo ấy, cậu thích cậu ta, cậu ta ghét bỏ, cậu hết thích rồi, cậu ta lại không chịu."

Diệp Lệnh Úy nằm ườn ra bàn, dưới khuỷu tay có một quyển từ điển dày, cậu lười nhác mà vuốt mái tóc mình: "Sắp vào tiết chưa nhỉ?"

Cao Lâm Hạo liếc nhìn đồng hồ đeo tay "vô hình": "Còn sớm lắm, gần mười phút nữa lận, đủ để tôi và cậu mắng Lâm Sơ Đông mấy trăm câu."

"…"

"Đúng thế, còn sớm mà…" Diệp Lệnh Úy nói thật chậm, ánh mắt hờ hững đáp lên lưng Phí Lan.

Tại sao?

Diệp Lệnh Úy không hiểu lắm, nếu đối phương đã muốn mình chết đến thế, hắn sẽ rất vui nếu gặp cảnh tượng ban nãy, không chừng chưa đợi tới lượt hắn ra tay, cậu đã bị Lâm Sơ Đông chọc cho tức chết.

Phí Lan hiểu bản thân rất rõ.

Hắn đến nhà vệ sinh hút thuốc sau đó trở về, đứng ở hành lang cho tiêu mùi khói thuốc, không ngờ vừa liếc qua cửa sổ đã thấy Lâm Sơ Đông đứng trước mặt Diệp Lệnh Úy.

Người trước thì oai phong lẫm liệt như đang hiến thân vì chính nghĩa, người sau lại lơ đễnh chẳng quan tâm gì.

Phí Lan biết Diệp Lệnh Úy bị bệnh tim, biết rất rõ. Cậu bị bệnh từ trong bụng mẹ, Khương Huệ sợ dáng vóc lúc mang thai của mình sẽ làm cha Diệp không yêu mình nữa, từ lúc bà ta mang thai Diệp Sầm và Diệp Huyến đã âm thầm uống thuốc duy trì vóc dáng. Trong lòng bà ta cũng không dám chắc, nhưng lúc sinh hai đứa con đầu ra thì cơ thể họ vẫn rất tốt, không khác gì mấy đứa trẻ bình thường.

Vậy nên lúc mang thai Diệp Lệnh Úy, bà ta chẳng kiêng dè gì mà buông thả, khẩu vị lúc mang thai cũng tốt, bà ta uống thuốc xong thì ăn rất nhiều. Lúc Diệp Lệnh Úy mới sinh ra thì vẫn ổn, nhưng đến năm một tuổi thì cậu hay che ngực lẩm bẩm, đến bệnh viện kiểm tra mới phát hiện ra là bệnh tim bẩm sinh phát bệnh chậm, nguyên nhân là do một loại thuốc mà người mẹ uống lúc mang thai.

Khương Huệ rời khỏi nhà họ Diệp, nguyên nhân phần lớn là do bà ta muốn đi tìm tình yêu mới, nhưng nguyên nhân còn lại là do bà ta chột dạ, không dám đối mặt với Diệp Lệnh Úy.

Thái độ của Phí Lan đối với Diệp Lệnh Úy hiện tại là im lặng quan sát, hắn giúp cậu cũng chỉ vì hắn không muốn nhìn cậu chết trong tay người khác.

Phải tiếp tục xinh đẹp, khỏe mạnh mà gây chuyện với hắn, như vậy mới thú vị...

Lâm Sơ Đông luôn thuận buồm xuôi gió từ nhỏ, cậu ta hay giúp đỡ người khác nên quan hệ xã hội tốt, thành tích học tập tốt, cha mẹ đều là giáo viên, nhưng dù cho không ai cười nhạo mình, cậu vẫn cảm thấy mình bị người ta lén lút bàn tán sau lưng. Diệp Lệnh Úy nói những lời đó, nói không chừng vào mắt bọn họ lại trở thành cậu ta dán dính lấy Diệp Lệnh Úy.

Thái độ mất tập trung của Lâm Sơ Đông bị cha mẹ mình chú ý tới. Mới đầu Lý Lam còn nghĩ cậu học mệt quá, cho nên cô an ủi một lúc, kết quả lại thấy khi Lâm Sơ Đông viết tên lên giấy làm bài, chữ trên đó không phải tên cậu ta, mà là: Diệp Lệnh Úy.

Đây là ai?

Học sinh quá đông, bọn họ chỉ nhớ tên những ai học giỏi có xếp hạng cao, nếu không biết học sinh này thì ắt hẳn học hành chẳng ra gì.

Lòng Lý Lam chìm xuống.

Lý Lam dùng quan hệ của mình đi nghe ngóng về Diệp Lệnh Úy, thành tích kém chưa nói, tính cách cũng u ám kì lạ, quan hệ không tốt với mọi người.

Cô không chấp nhận được con trai mình yêu sớm, càng không thể chấp nhận con trai mình thích một người như thế. Cô đi vòng vòng phòng khách suốt cả buổi tối, nhiều lần muốn tìm hỏi Lâm Sơ Đông cho rõ ràng, nhưng lại sợ kích thích đến cậu ta nên nén nhịn.

Chi bằng đi tìm Diệp Lệnh Úy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!