Chương 31: Không nghĩ tới, ngài là kiểu nguyên soái như này đấy

Nụ cười trên khuôn mặt công chúa cứng đờ ra: "Em……."

Làm thiên sứ cao quý của cả hành tinh này, là sự tồn tại hiếm hoi chỉ đứng sau mỗi tộc Tinh Linh. Mà con bé trước mắt này cũng chỉ là một tinh linh khiếm khuyết đến cánh cũng chẳng mọc được mà thôi!

Nếu không phải nó đang được Lệ Lăng Phong ôm, nàng ta chỉ hận không thể vung tay tát cho nó một cái.

Nhưng mà nàng ta không muốn bị mất phong độ cùng hình tượng ở ngay trước mặt Lệ Lăng Phong, dù sao làm thế cũng không phù hợp với hình ảnh cá nhân thường ngày mà bấy lâu nay nàng ta xây dựng.

Ánh mắt mềm mại của công chúa ánh lên vẻ đáng thương vô cùng, bộ dáng yếu đuối nhìn về phía Lệ Lăng Phong: "Lệ tướng quân à……."

Lệ Lăng Phong dùng ánh mắt thờ ơ nhìn nàng ta một cái, rồi người đàn ông cúi đầu xuống nhìn con gái, dặn dò: "Toái Toái, lần sau không được làm như vậy!"

Mắt công chúa sáng lên, tâm tình buồn bực cũng được nén lại, dần chuyển thành bao dung. Không phải Lệ Lăng Phong vẫn hướng về nàng hơn à!

Ai ngờ———

Giây tiếp theo, Lệ Lăng Phong bình tĩnh dạy bảo con gái: "Lãng phí đồ ăn là thói xấu."

Hàng lông mi cong vút trên khuôn mặt nhỏ cô nhóc chớp chớp mấy cái, sau vẫn là ngoan ngoãn gật đầu nghe lời cha, giọng nói trẻ con: "Vâng ạ, con biết rồi, Toái Toái lần sau muốn nôn cũng phải ăn xong mới nôn ạ."

Công chúa: "….." Bổn công chúa rất cảm ơn ngươi!

Giản Thành Hi đứng ngoài xem cuối cùng cũng hiểu ra rồi. Vị công chúa này dường như cũng không phải người tốt, biết đâu sau lại muốn trả thù mình cùng các con thì chết dở.

Tốt hơn hết vẫn nên tránh xa ra thôi.

Giản Thành Hi bước tới bế con gái, tiện thể nhìn công chúa một cái, nói: "Nếu công chúa có chuyện quan trọng muốn nói với tướng quân nhà tôi, thế tôi với các con ra chỗ khác đây, không quấy rầy hai người nữa."

Lệ Lăng Phong lại không cho công chúa tí mặt mũi nào: "Không cần ra chỗ khác, tôi với công chúa cũng không có gì cần nói với nhau cả."

Nụ cười trên mặt công chúa lại lần nữa cứng lại.

Lớn bằng này rồi vẫn chưa ai khiến nàng ta phải oan ức đến thế đâu!

Hồi trước nàng từng nghe vương huynh nói qua, cái tên Lệ Lăng Phong này tính tình quái gở kì dị, nhưng được cái trong tay có quyền lớn. Đặc biệt là sau khi giết cái tên Chỉ Huy Quân Sự Ike kia, mà hai mươi vạn binh sĩ kia đều là thân tín của hắn, hắn cứ như vậy nắm giữ 2/3 binh lực toàn cầu. Người có năng lực áp đảo như vậy không chỉ cực kỳ nguy hiểm, mà hắn còn xuất thân từ Thành Phố Ngầm không chịu sự kiểm sát của hoàng đế nữa!

Không được…….. Nàng ta tuyệt đối không được từ bỏ!

Nghĩ vậy———

Trên khuôn mặt thuần khiết của nàng công chúa lại nở một nụ cười dịu dàng thiện chí, nói với Giản Thành Hi: "Không sao đâu, anh không cần rời đi. Tôi chỉ là quan tâm vết thương của Lệ tướng quân mới nói chuyện nhiều thêm vài câu thôi, anh không cần phải tránh né gì đâu."

Giản Thành Hi gật đầu.

Nào biết, công chúa lại lia mắt nhìn anh một lượt từ đầu đến chân, nói: "Tôi đã sớm nghe về chiến công hiển hách của Lệ tướng quân, không nghĩ anh ấy lại có một người vợ xinh đẹp như vậy. Cho tôi xin phép hỏi một câu, không biết anh đây là xuất thân từ nhà quý tộc nào vậy?"

Giản Thành Hi cũng chẳng sợ sự khiêu khích của nàng ta, bình bình đáp: "Tôi vẫn luôn sống ở Thành Phố Ngầm này thôi."

Khoé miệng công chúa liền gợi lên nụ cười, từ trên cao nhìn xuống Giản Thành Hi, giọng nói không giấu nổi cảm giác ưu việt khó tả của nàng ta: "Thì ra là vậy. Hẳn lần này anh cũng cùng Lệ tướng quân dọn đến Thành Thiên Không sống nhỉ? Nhưng anh nên học tập các quy củ cho thật tốt nha, dù sao địa vị của Lệ tướng quân bây giờ cũng đã khác trước rồi, anh nên học tập cẩn thận một chút, không lại làm mất mặt Lệ tướng quân mất."

Lệ Lăng Phong nhíu mày, đang định lên tiếng.

Lại không ngờ rằng, người vợ trông có phần nhu nhược yếu mềm kia lại chẳng bị lời trào phúng của công chúa doạ sợ, ngược lại còn tự tin nở nụ cười đáp lại.

Giản Thành Hi nói: "Cảm ơn sự nhắc nhở của công chúa. Tuy rằng tôi vẫn luôn sinh sống ở Thành Phố Ngầm này, nhưng vẫn sẽ hiểu vài ba cái quy củ gì đấy chứ. Ít nhất tôi biết không nên tự tiện nhúng tay vào chuyện nhà người ta, càng không nên đi quan tâm chồng nhà người ta."

Nụ cười công chúa cứng lại: "Anh có ý gì, tôi cũng chỉ tốt bụng nhắc nhở anh thôi mà."

Giản Thành Hi lấy quả trái cây trong tay Lệ Trầm xuống, trả lại về tay công chúa: "Tôi cũng không có ý gì cả, cảm ơn thiện ý của công chúa, nhưng quả này vẫn nên trả lại cô thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!