Giản Thành Hi nhìn tin thời sự đấy mà trố cả mắt.
Đây là chuyện tốt, anh tất nhiên cũng vui mừng, nghe nói chồng nguyên chủ cũng ở trong lực lượng viễn chinh, nếu đã có tín hiệu, rất có khả năng chồng nguyên chủ trong ở trong đại đội đó, hắn cũng sẽ trở về đúng không?
Bác sĩ hỏi Giản Thành Hi: "Anh ngơ ngẩn cái gì đấy, không vui sao?"
Giản Thành Hi lấy lại tinh thần: "Vui chứ! Cực kì vui ấy chứ!"
Mấy chuyện mấy tháng nay Giản Thành Hi làm bác sĩ đều thấy. Tuy rằng cô chẳng chấp nhận nổi chuyện Giản Thành Hi ngược đãi con cái, nhưng nửa năm gần đây, anh quan tâm chăm sóc con cái cũng không phải là giả vờ. Thật ra cô có thể hiểu được Giản Thành Hi, chồng không có nhà, mình lại lớn lên xinh đẹp, muốn một lần nữa tìm chỗ dựa cũng không sai.
Bác sĩ dặn dò anh: "Thành Hi, chồng anh quay về là chuyện tốt, tuy rằng cái tên Vương Triết kia là người cầm quyền ở Thành Phố Ngầm, nhưng quân viễn chinh trở về rồi, nói không chừng hoàng đế sẽ ban thưởng cho người có công. Chỉ cần chồng anh có lập công, anh ta liền có thể làm quan nửa cấp, có một cuộc sống hạnh phúc cũng không phải chuyện gì khó khăn nữa, anh vẫn nên cắt đứt quan hệ với tên Vương Triết kia đi….."
Giản Thành Hi cười khổ giải thích: "Tôi đã sớm cùng tên đó chia tay lâu rồi."
Anh vốn không muốn nói chuyện yêu đường, ai ngờ cuộc đời khó lường trước được.
Chồng trước đã chết thế mà vẫn còn sống mà quay về.
Giản Thành Hi lòng mang tâm sự rời khỏi bệnh viện, trên đường đến trường đón con về mà suy nghĩ bay xa. Nguyên chủ ngược đãi con cái như vậy, hàng xóm láng giềng đều biết chuyện này. Chồng thì ở bên ngoài vất vả tàn sát đẫm máu, bảo vệ đất nước, con thì ở nhà bị ngược đãi đến ngã gãy chân, hắn về nhìn thấy cảnh này mà chịu được à? Có khi nào hắn sẽ lập tức muốn đưa tụi nhóc đi không? Hay là muốn ly hôn cùng anh không?
Hệ thống nhảy ra thông báo một câu: [ Ký chủ, chỉ số an toà của anh tăng lên 15% ]
Giản Thành Hi ngạc nhiên: "Không phải lần trước chỉ có 5% thôi à, sao tự nhiên lại tăng?"
Hệ thống tận tâm giải thích: [ Hệ thống tôi đây dựa vào số liệu tổng hợp được mà phân tích ra, không sai được đâu ]
"Chẳng lẽ chỉ số an toàn của tôi liên quan đến anh chàng chồng cũ kia?"
Hệ thống đáp: [ Tôi không có quyền hạn trả lời ]
"……"
Tôi còn cần cậu làm gì nữa.
Lúc Giản Thành Hi bước vào cổng trường, trường cũng vừa lúc tan học. Anh từ xa đã thấy Lệ Toái Toái cùng Lệ Trầm đang được giáo viên dắt ra. Lệ Toái Toái đỡ anh trai đi đường có chút vất vả, hai bóng đang nho nhỏ chống đỡ nhau bước ra.
Ánh chiều tà chiếu xuống.
Giản Thành Hi vẫy vẫy tay: "Ba ba ở đây!"
Lệ Toái Toái ngẩng đầu, lúc nhìn thấy Giản Thành Hi liền nở một nụ cười cực kỳ rạng rỡ: "Ba ba!"
Đáy mắt Giản Thành Hi đều là sự dịu dàng, anh giang tay dùng một tay bế con gái vào lòng: "Ba ba hôm nay không bị đến trễ nha."
Khuôn mặt nhỏ của Lệ Toái Toái mang theo nụ cười tươi, cô nhóc ôm cổ ba bé dùng giọng nói non nớt nói: "Con từ trong phòng học đã thấy ba ba đang đến rồi, ba ba đẹp nhất luôn."
Giản Thành Hi lấy mặt cọ cọ bé: "Toái Toái của chúng ta mới là đẹp nhất."
Giáo viên ở phía sau nói: "Lúc anh vẫn chưa đến, các con vẫn luôn nhìn ra cửa sổ ngóng anh đấy."
Giản Thành Hi nghe thấy mà trong lòng mềm nhũn, ấp áp, tay anh ôm các con cũng ôm chặt hơn một tí, nói với giáo viên: "Mấy đứa nhóc nhà tôi ở trường học vất vả cô rồi, bây giờ tôi đưa chúng về đây."
Giáo viên gật đầu tạm biệt.
Bình thường trên đường về nhà Giản Thành Hi sẽ hỏi thăm trên trường làm những gì, thế nhưng hôm nay anh lại có vẻ đặc biệt trầm mặc.
Lệ Toái Toái cùng Lệ Trầm nhìn nhau.
Ba ba chắc chắn đang có tâm sự.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!