Giản Thành Hi giúp các con mặc quần áo xong liền chuẩn bị đưa chúng đi học.
Hôm nay trường mẫu giáo bắt đầu khai giảng, Thành Phố Ngầm có vô cùng đông người qua lại, rất nhiều người lớn mang theo con nhỏ đến để báo danh, cực kỳ náo nhiệt.
Giản Thành Hi cũng mang theo tụi nhóc nhà mình, lúc đang điền phiếu thông tin, một giọng nói bỗng truyền đến từ phía sau——
"Ô, đã lâu không thấy nha!"
A Hổ cùng ba cậu ta nện từng bước nặng nề, đến cả tiếng bước chân cũng rất lớn, hai người họ đều thuộc dạng người cao to, A Hổ năm nay 6 tuổi, đứng trước mặt Lệ Toái Toái cùng Lệ Trầm phải cao gấp đôi tụi nhóc.
Giản Thành Hi nghe thấy mày không khỏi hơi nhíu lại.
Nhưng vì lịch sự mà anh vẫn gật đầu chào hỏi với hai người họ.
A Hổ đi đến, dựa vào chiều cao mà từ trên cao liếc xuống nhìn Lệ Trầm, sắc mặt không tốt tí nào.
"Thành Hi đưa con tới đi học đấy à?" Ánh mắt ba của A Hộ nhìn tụi nhóc nhà anh không giấu đi sự khinh miệt và cao ngạo: "Chân Lệ Trầm nhà anh tốt rồi à, đi đường còn không nổi sao vẫn muốn đi học chứ."
Lệ Trầm đứng cạnh Giản Thành Hi.
So với A Hổ cao to cà lơ cà phất, Lệ Trầm dáng người tuy gầy yếu nhưng sống lưng lại thẳng tắp đĩnh đạc, khí chất vượt xa cậu ta nên cũng chẳng hề yếu thế.
Giản Thành Hi nắm tay con, chẳng những không tức giận mà còn cười đáp lại: "Thế A Hổ nhà anh như này nhà trường lại không nhận à?"
Sắc mặt ba của A Hổ thay đổi: "Anh có ý gì?"
"Anh nghĩ gì ý tôi chính là như thế." Giản Thành Hi không chút sợ hãi nhìn thẳng mặt ông ta, khuôn mặt thanh tú không trang điểm lại vẫn mang vẻ đẹp xuất chúng của tộc Tinh Linh: "Như nhau thôi, như nhau thôi."
Ba A Hổ tức giận, nhưng đang ở trước cổng trường nên cũng chẳng phát hỏa được, chỉ có thể nhăn nhó đáp lại: "Anh miệng lưỡi sắc bén thật đấy, sao trước kia tôi không nhận ra anh ngoài bản lĩnh biết câu dẫn đàn ông ra vẫn có năng lực này nữa nhỉ."
Giản Thành Hi cười tủm tỉm: "Anh quá khen tôi rồi, so với anh tôi vẫn còn kém xa."
Ba A Hổ tức đến mức hít thở không thông: "Anh!!!"
Ngày càng nhiều người vây xem trước cổng trường, phần lớn cũng do nhan sắc Giản Thành Hi quá lóa mắt. Tuy rằng quần áo anh sờn cũ, nhưng ở Thành Phố Ngầm nhan sắc này của anh vẫn đặc biệt xinh đẹp, hấp dẫn không ít người nán lại ngắm nghía.
Ba A Hổ da mặt mỏng không chịu được từng này ánh nhìn, chỉ có thể hậm hực nhận thua, hung hăng trừng mắt nhìn anh cái rồi hạ giọng cảnh báo: "Anh cứ chờ đấy."
Giản Thành Hi cũng chẳng sợ.
Chờ hai người A Hổ bỏ đi, Giản Thành Hi mới đưa con qua một bên.
Các phụ huynh chỉ có thể đưa con đến cổng, phần còn lại đều là bọn trẻ tự mình đi vào. Trước anh không có ba mẹ, nhìn những phụ huynh khác đưa con đi học xong xúc động bật khóc anh lại cảm thấy làm gì đến mức đấy đâu, cũng chẳng đáng để khóc. Thế nhưng lúc này làm bậc cha mẹ, nhìn hai đứa nhóc vẫn hàng ngày kè kè bên mình, bây giờ lại phải buông tay ra, trong lòng lập tức cảm thấy buồn buồn.
Giản Thành Hi giúp Lệ Toái Toái buộc lại nơ con bướm trên bím tóc kĩ một tí.
Rồi——
Anh lại quay sang cẩn thận cài lại cúc áo cho Lệ Trầm.
"Ở trường học nhớ hòa đồng cùng các bạn, tập trung nghe giáo viên dạy nghe chưa." Anh nắm bàn tay lạnh lẽo của Lệ Trầm cẩn thận dặn dò: "Nếu có ai bắt nạt con, phải lập tức tìm giáo viên, lập tức nói lại với ba ba biết chưa?"
Lệ Trầm nhìn anh không nói gì.
Giản Thành Hi hốc mắt hồng hồng, anh ôm cậu con trai vẫn luôn trầm tính ít nói vào lòng, nhẹ nhàng nói: "Tan học ba ba đến đón các con."
Lệ Trầm ánh mắt hơi thay đổi, lúc cậu cùng Lệ Toái Toái được Giản Thành Hi ôm vào lòng, đều có thể nhận ra được cảm xúc rung động của ba ba, thậm chí người ba cũng hơi run run. Đây là lần đầu tiên, chúng cảm nhận được loại cảm xúc không nỡ của ba ba.
Ba ba luyến tiếc bọn chúng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!