Lục Quyện nhướng mi, nhìn chằm chằm Úc Ninh, chậm rãi nói: "Tính cách của anh thế nào?"
Úc Ninh đảo mắt tránh ánh nhìn của hắn, hắng giọng một cái, bộ dạng có tật giật mình, "Thiết lập tính cách nam thần E
-sport."
Dù gì cũng không thể nói cậu thích trêu chọc hắn đúng chứ?
Nhưng nghĩ kĩ thì tính cách ấy không giống tỉ mỉ xây dựng.
Mà là trời sinh.
Không biết Lục Quyện có chịu tin cậu hay không, nhưng sắc mặt đã dịu đi không ít, ngón tay gõ lên mặt bàn.
Úc Ninh thấy hắn đang cúi đầu xem điện thoại, bỗng chợt nhớ tới cái gì, đột nhiên hỏi: "Cuối tuần em có rảnh không?"
"Hẳn là không." Úc Ninh dừng một chút, "Em muốn đưa bà ngoại đi khám sức khỏe."
Cậu đã đặt lịch trước với bệnh viện vào cuối tuần này.
Chờ thứ sáu tan học, cậu sẽ về nhà đón bà lên đây.
Nghe vậy, Lục Quyện ngừng gõ lên mặt bàn, hỏi, "Bà ngoại không khỏe ở đâu sao?"
Úc Ninh lắc đầu, "Cũng không phải, chỉ là bà lớn tuổi rồi, em muốn tự dẫn bà đi khám để chắc chắn hơn."
Cậu cũng không suy đoán nhiều, chỉ nghĩ bà ngoại đã lớn tuổi, người già có chút vấn đề là chuyện bình thường, chỉ cần cậu luôn để ý thật kĩ là được.
Lục Quyện ừm một tiếng, "Cuối tuần này anh cũng có thời gian."
Vừa nói, vừa cúi đầu đọc tin nhắn từ anh trai hắn.
– Thế nào? Cuối tuần hẹn nhau ăn bữa cơm cũng không quá đáng đâu nhỉ?
Không thèm trả lời, hắn úp ngược điện thoại đặt trên bàn.
Dù Lục Quyện chỉ nói hời hợt, nhưng Úc Ninh lập tức hiểu ra ý của hắn.
Thật ra cậu không có ý định sẽ dẫn Lục Quyện theo.
Nhưng… Bà ngoại rất mến Lục Quyện.
Nếu không thể công khai quan hệ trước mặt người ngoài, vậy thì công khai với người trong nhà trước, dù gì trong mắt bà ngoại, hai người bọn họ đã sớm là một đôi.
Im lặng một lúc, Úc Ninh chớp mắt nhìn Lục Quyện, khẽ hỏi, "Vậy anh đưa em và bà đi được không?"
Khóe miệng Lục Quyện cong lên, "Cũng được."
Úc Ninh bật cười.
Tốc độ phục vụ của nhà hàng này rất nhanh.
Úc Ninh vốn nghĩ Lục Quyện chỉ gọi vài món, kết quả khi đồ ăn bắt đầu lên dần, cậu mới phát hiện ra Lục Quyện gần như đã gọi tất cả các món của nhà hàng này.
Hai người căn bản ăn không hết.
Có lẽ cảm nhận được ánh mắt không mấy thân thiện từ Úc Ninh, Lục Quyện không hề có gánh nặng trong lòng, giải thích với cậu: "Ăn không hết thì mang về cho đồng đội."
"Em xem muốn ăn món gì."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!