Tu Từ có vẻ bất ngờ khi thấy Phó Sinh xuất hiện, cậu ngã sõng soài trêи mặt đất, ngẩng đầu ngơ ngác nhìn anh.
"Bị thương chỗ nào rồi?"
Phó Sinh nửa quỳ trước mặt Tu Từ, nhìn thẳng cậu qua lớp mặt nạ, không biết cậu bị thương ra sao nên không dám lộn xộn.
Không sao... Tu Từ giật mình tỉnh lại,
"Chỉ bị xây xát một tí."
Uông Giác hoàn toàn bối rối, Lục Thành lạnh lùng lườm hắn, hắn muốn giải thích nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Hai cảnh NG đầu tiên đúng là hắn cố ý nhắm vào Tu Từ, mà chính hắn cũng dính chưởng không ít, còn bị Tu Từ dùng kiếm đâm vào nách, khổ sở mà không biết nói ai.
Lần thứ ba Uông Giác vốn định yên ổn quay cho xong, Tu Từ đeo mặt nạ, hắn đứng dưới mưa lớn, mắt còn không mở ra được.
Kết quả là Tu Từ không biết bị làm sao, vào lúc Uông Giác cầm gậy gỗ đánh vào chân cậu theo kịch bản đột nhiên ngã rầm một cái.
Nhưng vấn đề là!
Hắn còn chưa đánh đến chân! Còn cách một đoạn!
Nhưng lúc này chả ai thèm nghe hắn giải thích, những người cùng đi KTV tối qua đều nhỏ giọng bàn luận, một câu lại một câu Ghen ghét đây mà,
"Chắc chắn là cố tình."
Ai cũng biết tối qua hắn muốn nịnh bợ Phó Sinh, kết quả Tu Từ lại là người được dẫn đi.
Phó Sinh: Xây xát ở đâu?
Mưa càng lúc càng lớn, dù giữa ban ngày nhưng bầu trời tối đen.
Tu Từ vẫn đeo mặt nạ, cả người ướt sũng, Phó Sinh cũng không khá hơn là bao.
Tu Từ ấp úng nhìn anh, một lát sau mới nói:
"Chân... còn có khuỷu tay..."
Cậu bị ngã về một bên, tiếp đất bằng cùi chỏ và đùi, mắt cá chân còn hơi trật.
Phó Sinh vòng tay qua vai và đùi Tu Từ ôm ngang người lên.
Mọi người xung quanh có chút ngơ ngác, kể cả Tu Từ.
Nhưng cậu phản ứng lại rất nhanh, hơi nắm vạt áo Phó Sinh:
"Em không sao... Cảnh này còn chưa quay xong, đợi lát nữa thì hết mưa rồi."
Ngậm miệng.
Phó Sinh nhíu mày, không biết có phải ảo giác hay không mà thấy người trong ngực đang không ngừng run rẩy.
Anh cúi đầu liếc nhìn, không phải tưởng tưởng, bàn tay Tu Từ nắm vạt áo anh đang run run từng cơn.
Anh bế cậu vào trong nhà, trêи đầu tiếng mưa rơi lộp bộp không ngớt.
Tay áo Tu Từ bị vén lên, khuỷu tay phải của cậu bị thương, da bị trầy một mảng lớn, vết máu đỏ sẫm đập vào mắt.
Phó Sinh nhìn sang phía Lục Thành: Có hộp y tế không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!