Chương 35: Tiểu tổ tông

Tu Từ một bên cầm hộp kem Phó Sinh mua, một bên mặt không biến sắc cụp mắt nhìn màn hình điện thoại, nhân vật trong hình chính là cậu, cùng với lần trước ở Kim Ti Ngạn gặp phải Lưu tổng kia.

Buổi tối hôm ấy rõ ràng không hề phát sinh cái gì, Tu Từ không để người kia chạm vào mình.

Mà góc độ của tấm ảnh này rất vi diệu, máy ảnh đối mặt với Tu Từ, cậu nâng ly rượu, thoạt nhìn hơi ngửa đầu hướng về trước mặt gã đàn ông, mà tay Lưu tổng không biết vòng qua sau cậu từ khi nào.

Tu Từ nhớ lại tình cảnh này, trước khi Lưu tổng kịp chạm vào eo mình cậu đã mạnh mẽ đẩy tay gã ra, có thể tình cảnh này đã bị cắt câu lấy nghĩa mà chụp, thoạt nhìn giống như cậu bị người ta ôm eo, bộ dáng vừa một tay bưng ly rượu vừa hôn môi đối phương.

(cắt câu lấy nghĩa: ở đây là ngụy biện, out of context)

Trong dạ dày một trận cuồn cuộn, Tu Từ cảm thấy hơi buồn nôn.

Cậu chưa trả lời tin nhắn này ngay, sau khi liếc nhìn Phó Sinh phía trước đang chăm chỉ làm việc, nhanh chóng đứng dậy đi phòng vệ sinh.

Miễn cưỡng kiên trì đến khi đóng cửa lại, cậu liền chống tay trêи bồn rửa nghênh đón một trận nôn mửa, kem ngọt ngào vừa ăn kϊƈɦ thích dạ dày, nôn đến khi chỉ còn dịch vàng đắng chảy ra từ khóe môi.

Khóe mắt Tu Từ bị chút kϊƈɦ thích chảy ra nước mắt sinh lý, cậu ngước mắt nhìn chính mình trong gương vừa chật vật vừa đáng thương...

Một hồi lâu sau, cậu giơ tay lau khóe miệng một cái, trêи mặt chậm rãi hiện lên một nụ cười châm chọc.

- -

Mới NG một lượt, Phó Sinh quay người liền phát hiện Tu Từ biến mất.

Ghế ngồi chỉ còn lại hộp kem ăn dở, nhìn quanh bốn phía đều không thấy bóng người.

Có nhân viên công tác thấy Tu Từ đã nói với anh, tuy đi phòng vệ sinh là nhu cầu sinh lý bình thường, nhưng Phó Sinh vẫn có chút không yên lòng.

Đi đến cửa phòng vệ sinh, lại phát hiện cửa bị khóa trái, Phó Sinh gõ nhẹ cửa một cái: Tu Từ?

Không để Phó Sinh chờ lâu, cửa rất nhanh bị mở ra, Tu Từ sắc mặt trắng bệch nhào vào lồng ngực anh, mím môi không nói lời nào.

Phó Sinh mất cảnh giác bị đập, sửng sốt một giây mới hỏi: Làm sao vậy?

Tu Từ vòng qua eo Phó Sinh, buồn buồn nói: Dạ dày khó chịu.

Có phải tại ăn kem? Phó Sinh có chút ảo não, Lỗi của tôi...

Không phải. Tu Từ ngắt lời Phó Sinh tự trách,

"Thường không thoải mái."

Phó Sinh ôm lấy đứa nhỏ hiếm thấy yếu ớt trước mặt mình từ sau khi trở về:

"Vậy làm sao giờ, tôi nhờ người đi mua thuốc dạ dày, bây giờ trước tiên xoa bụng cho em được không?"

Được... Tu Từ nói xong liền chần chừ lắc đầu một cái,

"Anh đi giúp đi, em không sao."

Phó Sinh không để ý cậu, hiện giờ bên kia đang bố trí bối cảnh cho cảnh sau, tạm thời không cần đến anh, Giang Huy cũng là đạo diễn lâu năm, năng lực nghiệp vụ rất mạnh, nhưng vì nguyên nhân cá nhân vẫn luôn không làm một mình.

Hai người thừa dịp xung quanh không còn ai đi tới phòng nghỉ, Phó Sinh đóng cửa lại, kéo Tu Từ ngồi xuống một bên sô pha.

Tu Từ ngồi giữa hai chân anh, bị Phó Sinh ôm từ phía sau vào lòng, nhẹ nhàng xoa bụng.

"Sau này cũng phải như vậy, khó chịu phải nói với tôi, biết chưa?"

Vâng...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!