Chương 28: Hai trong một

Phó Sinh nhíu mày liếc nhìn phương hướng Tu Từ rời đi, Bạch Đường Sinh ngồi xuống bên cạnh:

"Đây chính là đứa bé trong tấm hình kia của anh?"

Là em ấy.

Phó Sinh và Bạch Đường Sinh quen nhau ở nước ngoài, mấy năm qua Bạch Đường Sinh hiếm khi đóng tác phẩm, mỗi năm đều tối đa một bộ phim, bởi vậy cũng rất khó có cơ hội quay tác phẩm nước ngoài.

Tháng 6 năm ngoái lúc đoàn phim《Đỉnh núi tuyết》khai máy, nam hai Đông Phương xảy ra bê bối, Mai Khắc Tư trước sau không nghĩ ra ứng cử viên phù hợp, cuối cùng là Phó Sinh đề cử Bạch Đường Sinh, để anh có cơ hội xuất hiện ở tác phẩm quốc tế.

Tuy Bạch Đường Sinh không quá tập trung vào sự nghiệp nhưng cơ hội đó rõ ràng hiếm thấy, xem như đã thiếu nợ Phó Sinh một ân tình rất lớn.

Mà Phó Sinh đến hôm qua mới biết Bạch Đường Sinh đã về nước, lúc đầu anh ở nước ngoài chăm Ô Bách Chu đóng phim.

Bạch Đường Sinh và Phó Sinh là hai gương mặt phương Đông duy nhất trong đoàn phim của Mai Khắc Tư, thường xuyên qua lại nên có giao tình.

Ít ai biết rằng, hình nền điện thoại Phó Sinh là ảnh một cậu bé phương Đông đang ngủ —

Thiếu niên nằm nhoài trêи bàn học, ánh nắng xuyên qua cửa sổ rơi trêи nửa bên mặt, hàng mi thật dài phủ xuống bóng nhỏ, thanh tú và xinh đẹp.

Tin tức vẫn tiếp tục, phóng viên hiện trường đang phỏng vấn hàng xóm xung quanh và họ hàng, một bà lão có vẻ là bà nội Hoàng X, hung hăng chửi mắng người nhảy lầu chết là kẻ gây họa, con điếm, yêu tinh hại người.

Ngôn từ khó nghe đến cực điểm, bản tin vội vã chuyển cảnh.

Phó Sinh có chút mất tập trung, đợi hai phút Tu Từ vẫn chưa ra, anh không do dự đứng lên:

"Tôi đi xem em ấy một chút."

Bạch Đường Sinh bật cười: Được...

Vừa dứt lời, dì trong nhà liền đi tới:

"Tiểu tiên sinh này hình như thân thể không thoải mái, tôi nghe thấy tiếng nôn mửa bên trong..."

Phó Sinh nghe vậy nhanh chóng đi đến trước cửa phòng vệ sinh, dì Mai lo lắng nói:

"Tôi vừa gõ cửa cậu ấy cũng không đáp lời."

Tu Từ? Phó Sinh giơ tay gõ hai lần, bên trong không hề có một tiếng nào.

Bạch Đường Sinh khẽ cau mày, khuôn mặt tái nhợt của Tu Từ trước mắt vừa rồi chợt lóe.

Phó Sinh nhíu mày kêu một tiếng: Bé con?

Bên trong vẫn yên tĩnh như trước, lúc Phó Sinh đang định phá cửa, bên trong cuối cùng cũng truyền ra một âm thanh yếu ớt ảm đạm: Phó Sinh...

Tôi đây.

Phó Sinh hít sâu một hơi.

Em đau quá...

Nghe âm thanh Tu Từ, cậu không ở sau cửa, Phó Sinh đang chuẩn bị phá cửa, dì Mai đã lấy chìa khóa vội vội vàng vàng chạy tới.

Cửa vừa mở ra, đồng tử Phó Sinh đột nhiên co rụt lại, Tu Từ dựa lưng vào bồn rửa tay, cạnh người có một vũng máu nhỏ.

Tu Từ thấy họ thì hoảng loạn lấy ống tay áo chà sàn nhà:

"Đừng vào! Đi ra ngoài! Mấy người đi ra!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!