[
"Gần đây cảm thấy thế nào?"
"Vẫn ổn, cân nặng không thay đổi."
"Không tồi, diễn viên đúng là cái nghề không tồi, cậu có thể thoải mái bộc lộ cảm xúc, nhưng nhớ đừng quá nhập tâm."
Tôi biết.
"Nhu Nhu gần đây thế nào? Lúc rảnh cậu có thể mang nó đi dạo nhiều hơn."
... Chết rồi. Cậu trầm mặc hồi lâu,
"Nó chết rồi, bị phình bụng chết."
"... Hắn đâu? Hắn đã nghĩ thông chưa?"
Chưa, tôi còn... Cậu im lặng một giây, rất nhớ anh ấy.
Rất nhớ, đặc biệt nhớ.
Nhớ đến hận không thể đem người trói lại, giam cầm, một đời chỉ có thể nhìn một mình mình. ]
Chị chính là nữ vương, tự tin tỏa ánh hào quang, nếu thích thì đến đây, không thích đừng lắm mồm
"(*) Tiếng nhạc ầm ĩ đến chói tai, người trong phòng muốn nói chuyện phải gào lớn mới nghe rõ một hai chữ. Tu Từ yên tĩnh ngồi trong góc, độ tồn tại rất thấp, cụp mắt nhìn rượu trong ly không nói một lời. Lục Thành ngồi bên cạnh cậu không thể nhịn được nữa, cầm micro đứng lên hét lớn:"Bà cô của tôi ơi, có thể đổi bài khác không?
"Diệp Thanh Trúc quay đầu nhìn hắn, cười hết sức vui vẻ:"Ai bảo anh không đặt bài trước"
Diệp Thanh Trúc là một cô gái rất đẹp, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều mang cảm giác phong tình vạn chủng, đặc biệt còn là nữ chính trong bộ phim mà Tu Từ đóng vai nam phụ thứ N.
Hôm nay là sinh nhật cô, bởi vì còn đóng phim nên không tổ chức quá khoa trương mà ngẫu nhiên tìm một KTV gần đó, mời hết những người quan hệ không tồi trong đoàn tới.
Tu Từ dù gì cũng chỉ là nam phụ có nhiều đất diễn hơn một chút, quan hệ với nữ chính không quá tốt, hoàn toàn là bị người đại diện ép tới.
Trước khi vào đoàn, Diệp Thanh Trúc dính khá nhiều tin đồn về đời sống riêng tư hỗn loạn, nghe nói còn đặc biệt yêu thích tiểu thịt tươi xinh đẹp.
Bởi vậy mà người đại diện không ngừng nhắc khéo Tu Từ, bảo cậu cố gắng xuất hiện trước mặt Diệp Thanh Trúc nhiều một chút.
Trước đây có một lần diễn cảnh hành động, Tu Từ bị nam thứ ba làm khó, Diệp Thanh Trúc là người giúp cậu giải vây, người đại diện sau khi biết tin cảm thấy cậu có hi vọng ôm cái đùi lớn này, liền vội vàng đuổi Tu Từ đến KTV bồi Diệp Thanh Trúc đón sinh nhật.
Sau khi Nữ Vương ca kết thúc, phòng bao rốt cuộc yên tĩnh được vài phút, Tu Từ nhân cơ hội này đứng dậy, đem quà sinh nhật đưa cho Diệp Thanh Trúc:
"Thanh tỷ, sinh nhật vui vẻ. Tôi có chút việc phải làm, xin phép về trước."
Lục Thành có chút kinh ngạc ngẩng đầu liếc cậu một cái, ít nhiều cảm thấy diễn viên nhỏ này có hơi không biết tốt xấu.
Diệp Thanh Trúc là nhân vật tai to mặt lớn, cả đoàn có ai không muốn xây dựng quan hệ tốt với cô? Tu Từ lại chỉ lo tránh còn không kịp.
Diệp Thanh Trúc không để ý, cô có chút ấn tượng với diễn viên nhỏ này: Đi vội như vậy?
Cô cười cười nhận quà, bên ngoài chỉ là túi giấy đơn sơ, bên trong là một cái hộp nhạc bằng gỗ thô, không có đóng gói cầu kì.
Cô nở nụ cười, từ lúc vào đoàn đến nay lần đầu đối xử với diễn viên nhỏ thêm mấy phần chân thành.
"Mài giũa không tồi, tự tay làm sao?"
"... Là, cảm ơn cô trước đây giúp đỡ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!