Năm người đi theo đội viên đội duy trì trật tự, rời khỏi gian phòng nhỏ.
Ngoài gian phòng của họ, các gian khác đều đóng kín, đèn xanh nhỏ trên cửa sáng lên, có vẻ như vẫn đang có người thi đấu.
Từ Thành Đống âm thầm phấn khích:
"Chúng ta là đội đầu tiên hoàn thành à?"
Tào Tầm dội gáo nước lạnh:
"Cũng có thể là đội đầu tiên bị loại."
Tình hình ván cuối không rõ ràng lắm. Tuy thắng hai ván, nhưng không ai biết liệu họ có bị loại vì thua một ván hay không.
Râu xồm trầm giọng:
"Tôi thấy không có vấn đề gì đâu."
Lời này nghe chắc như đinh đóng cột, nhưng từ trước đến nay, lời của người này không đáng tin, nên không ai đáp lời.
Râu xồm:
"Ơ, sao không ai hỏi lý do tôi nói vậy à?"
Cậu ta chỉ vào mình.
Vừa dứt lời, họ được dẫn vào một căn phòng nhỏ.
Khi Bạch Việt thấy người đứng bên trong, cậu khựng lại.
Ngoài Phó Trình và đội viên đội duy trì trật tự, còn có một đội đã đến trước họ. Và một người trong đội đó chính là Đỗ Cần.
Đúng là trùng hợp, lại đụng mặt với bọn Đỗ Cần?
Sau khi đứng yên, hai tổ đội ngũ cách nhau khoảng 1 mét, thái độ như nước sông không phạm nước giếng.
Phó Trình đứng ở trước nhất, liếc nhìn bọn họ một cái, chậm rãi mở miệng:
"Các vị vất vả rồi, sơ tuyển khảo hạch đến đây là kết thúc."
"Chúng tôi đều đã xem xét biểu hiện của các vị, hơn nữa, các bạn là những thí sinh kết thúc đợt khảo hạch này nhanh nhất. Vì vậy, xin dành cho các bạn một tràng pháo tay."
Dứt lời, các đội viên đội duy trì trật tự hai bên cùng vỗ tay.
Hai tổ thí sinh đều có chút khó hiểu, không biết có ý gì.
Đợi tiếng vỗ tay lắng xuống, Phó Trình nói:
"Vậy thì tiếp theo......"
Chắc là bảo bọn họ về nghỉ ngơi chờ kết quả thôi. Từ Thành Đống thầm nghĩ.
Ba vòng thi đấu này khiến cậu có chút mệt mỏi, thật sự muốn về ngủ một giấc.
Phó Trình:
"Công bố kết quả khảo hạch."
Nghe vậy, mọi người đều ngẩn ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!