Vì buổi chiều Bạch Việt còn có tiết học, nên anh rời đi trước, hẹn tan học sẽ gặp lại.
Vừa về đến lớp, cậu đã thấy Lý Nhậm nước mắt nước mũi tèm lem lao đến:
"Cuối cùng cậu cũng về rồi!"
Sau đó, qua lời kể lể của bạn thân, cậu mới biết đầu đuôi câu chuyện.
Sau khi cậu bị đám người kia dẫn đi không lâu, Lý Nhậm lập tức chạy như bay đến trường, định báo với thầy giáo. Ai ngờ lại gặp Thượng Vũ Phi.
Tuy không hiểu sao đối phương lại xuất hiện ở đó, nhưng cậu ta không còn tâm trí để nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy như vớ được cọng rơm cứu mạng, vội vàng chạy đến cầu cứu.
Vì biết mình không giúp được gì, có đi theo cũng chỉ thêm vướng víu, nên cậu ta ở lại trường, thấp thỏm lo âu chờ tin tức.
Cậu ta không lo Thượng Vũ Phi sẽ thất thế, chỉ sợ mình báo tin chậm, lúc Thượng Vũ Phi đến nơi thì Bạch Việt đã gặp chuyện không hay.
Giờ thấy bạn thân trở về lành lặn, cậu ta mới thở phào nhẹ nhõm.
"May quá cậu không sao." Lý Nhậm vẫn còn sợ hãi, xoa xoa ngực, rồi lại lo lắng nói,
"Nhưng sao bạn trai cậu không vào cùng? Lỡ đám người kia lại đến gây sự thì sao?"
Bạch Việt lắc đầu: Không cần lo đâu.
Lý Nhậm: Hả?
Bạch Việt:
"Bọn họ giờ chắc đang ở bệnh viện rồi."
Lý Nhậm: ???
Quy trình kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện rất rườm rà. Đến tận tiết cuối cùng, vẫn còn học sinh chưa về.
Vì vậy, việc Phương Chân Nhân và An Vũ vắng mặt không gây quá nhiều chú ý.
Các thầy cô dạy môn khác biết hôm nay có kiểm tra sức khỏe, nên cũng làm ngơ.
Còn các bạn học khác thì dồn sự chú ý vào một chuyện khác.
—Thượng Vũ Phi đã trở lại.
Tin tức này lan truyền khắp học viện Lạc Hoa chỉ trong một buổi trưa ngắn ngủi.
Các học sinh mới, dù chưa từng gặp mặt, cũng biết đến cái tên Thượng Vũ Phi.
Khi còn đi học, anh là nỗi ám ảnh của các thầy cô. Học lực kém, suốt ngày tụ tập bạn bè, gây chuyện thị phi.
Tuy các thầy cô không ưa, nhưng trong trường lại có không ít người hâm mộ Thượng Vũ Phi.
Họ không suy nghĩ nhiều như thầy cô, chỉ đơn giản thấy anh chàng này đẹp trai, đánh nhau giỏi, lại chỉ gây sự với đám học sinh hư hỏng, rất ra dáng đàn anh.
Nhưng điều thực sự khiến Thượng Vũ Phi nổi danh khắp học viện Lạc Hoa là cấp bậc gen A của anh. Dù học lực kém, anh vẫn được Đại học Đế Nhất đặc cách tuyển thẳng, khiến các thầy cô phải tròn mắt kinh ngạc.
Ngay cả thầy chủ nhiệm của Thượng Vũ Phi, từ chỗ chán nản vì có một học sinh hư hỏng, sau này cũng trở nên vênh váo tự đắc, đi đâu cũng khoe Thượng Vũ Phi là do mình dạy dỗ, có thể nói là thời thế thay đổi.
Ở đế quốc, so với các trường đại học thông thường, trường quân đội là nơi vô số người muốn vào mà không được.
Trong thành phố có bao nhiêu trường học, chỉ duy nhất học viện Lạc Hoa nhận được thư mời từ Thượng Vũ Phi, điều này khiến cả thầy và trò đều tự hào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!