Chương 16: (Vô Đề)

Tiếng chuông tan học cuối cùng vang lên, đám học sinh không đợi giáo viên trên bục giảng nói xong đã vội vã ôm cặp sách lao ra ngoài.

Giáo viên nhìn cảnh tượng đó, có chút bất lực.

Nhưng mấy ngày nay học sinh năm ba đa số đang trải qua kỳ thức tỉnh, nghỉ học không ít. Tâm trí mọi người không đặt vào việc học, ông chỉ biết lắc đầu, bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Bạch Việt liếc nhìn điện thoại, thấy đã nhận được tin nhắn trả lời. Nhưng nội dung rất ngắn gọn, chỉ có chữ Ừ.

...

Dù đối phương không nói gì, cũng chấp nhận lời đề nghị cho cậu thời gian bình tĩnh, nhưng quả nhiên giữa hai người đã xuất hiện một khoảng cách.

Chuyện còn lại chắc phải giải quyết, đợi tối nay gặp mặt rồi nói sau.

Bạch Việt định ra ngoài, bỗng nhớ lại lời giáo viên chủ nhiệm sáng nay. Thế là cậu đến văn phòng một chuyến, báo cáo chuyện cấp bậc gen cho thầy.

Khi nghe thấy đáp án cấp C, vẻ thất vọng lộ rõ trên mặt giáo viên chủ nhiệm.

Thành tích của Bạch Việt khá tốt, biểu hiện trong lớp tốt hơn An Vũ nhiều. Ông vốn nghĩ ít nhất cũng phải được cấp B.

Nếu có thêm Bạch Việt, lớp ba của ông sẽ nổi bật nhất toàn khối. Bản thân ông cũng sẽ nhận được tiền thưởng cao nhất năm nay.

Nhưng chuyện này không phải do ngoại lực quyết định. So với ông, Bạch Việt có lẽ là người thất vọng nhất.

Vì vậy ông an ủi:

"Không sao, cấp C cũng khá tốt rồi. Thầy nhớ em có nguyện vọng vào học viện nấu ăn đúng không? Thầy sẽ giúp em chọn trường tốt."

Bạch Việt: Cảm ơn thầy.

Sau đó, giáo viên chủ nhiệm lại nói chuyện với cậu về thành tích. Khi cậu ra khỏi văn phòng, tầng ba gần như không còn ai.

Bạch Việt không chần chừ nữa, đi ra cổng trường.

Khi xuống lầu, cậu gặp một Alpha đi ngược chiều, mặt khá quen.

Alpha đó có vẻ như đang đợi cậu. Hắn ta bước lên, chặn đường cậu. Mặt mày dữ tợn: Đi theo tao!

Bạch Việt nhìn mặt người này, nhớ ra.

Người này không cùng lớp với cậu, nhưng là đàn em của Phương Chân Nhân, cả ngày đi theo hắn. Nên khi người này xuất hiện một mình, cậu không nhận ra ngay.

Nhưng dù nhận ra thân phận người này, cậu cũng không định để ý, tiếp tục xuống lầu.

Đứng lại!

Vừa dứt lời, một bóng đen bay tới trước mặt cậu, rơi xuống đất. Là cặp sách của Lý Nhậm.

"Biết đồ vật này của ai không?" Alpha đó gần như rít lên,

"Không muốn bạn mày chịu khổ thì mau đi theo tao."

Bạch Việt cúi đầu, nhìn chiếc cặp màu kaki rơi trên đất. Rồi ngước mắt nhìn nam sinh.

Không hiểu sao, khi ánh mắt hai người chạm nhau, nam sinh có chút chột dạ, muốn lùi lại. Nhưng hắn ta lập tức cảm thấy không đúng, mình đường đường là Alpha, sao phải sợ một Omega yếu đuối?

Hơn nữa, hắn vừa nghe lén được trong văn phòng, cấp bậc gen của người này chỉ là C. Về lý về tình, mình không có lý do gì phải sợ.

Nghĩ vậy, hắn ta lấy lại can đảm, bước lên một bước:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!