Chương 81: Không Ngại Biến Nó Thành Sự Thật

Mưa vẫn rơi không ngớt, Trương Thỉ trong biệt thự thì đang đứng ngồi không yên.

Hắn vừa lo Thẩm Tinh Tuế xảy ra chuyện vừa sợ cậu sẽ phát hiện ý đồ của bản thân.

Trương Thỉ đảo quanh trong phòng khách tới mức làm chính mình váng đầu.

Bỗng có tiếng chuông cửa bất chợt vang lên, đặc biệt trong lúc đêm khuya vắng vẻ, mưa gió bão bùng lại càng khiến hắn bị dọa không nhẹ.

Cả người Trương Thỉ sởn da gà, chảy mồ hôi lạnh như thể đang lén lút ăn trộm thì bị bắt quả tang.

"Ai đấy?"

Bên ngoài, tiếng chuông vẫn vang đều đều.

Trương Thỉ chần chờ nhìn qua mắt mèo trên cửa, hoảng hốt khi thấy Phó Kim Tiêu khoác áo gió màu đen đang đứng bên ngoài.

Chỉ cần Phó ảnh đế đứng đó lạnh mặt là hắn đã như trong hầm băng.

Dường như nhận ra tầm mắt của Trương Thỉ, anh ngẩng đầu nheo mắt nhìn.

Rõ ràng chẳng nói lời nào nhưng áp bách đè cho hắn cảm thấy khó thở.

Trương Thỉ hít hà một hơi.

Phó Kim Tiêu lại nhấn chuông cửa một lần nữa.

Trương Thỉ cũng chẳng hiểu vì sao mà bản thân chùn bước, sợ sệt không dám mở.

Tiếp theo, hắn lại trừng mắt cứng miệng khi thấy Phó Kim Tiêu lấy ra một tấm thẻ, vừa nhìn vừa nhập mã khóa.

Thấy như vậy, Trương Thỉ lập tức mất hồn vía, vội vã mở cửa.

Cành cạch.

Cánh cửa được mở ra.

Bên ngoài, gió rít từng cơn ập vào mặt khiến Trương Thỉ tỉnh táo phần nào.

Hắn bàng hoàng nhìn người đàn ông đang đứng trước mắt chẳng khác nào chứng kiến một con quỷ tới đòi mạng.

Trong tích tắc, Trương Thỉ vừa sợ hãi vừa cảm thấy may mắn vì bản thân chưa làm ra chuyện gì.

Phó Kim Tiêu mở miệng: "Em ấy đâu?"

Trương Thỉ lắp bắp: "A

-Ai cơ?"

Phó Kim Tiêu nhướn mày, tỏ vẻ "Cậu bị chập à?" rồi lướt qua hắn để vào trong.

Anh quét mắt một vòng, thấy bàn ăn phong phú với nến thơm, rượu vang đỏ được sắp xếp lãng mạn mà cười lạnh.

Từng giọt mồ hôi lăn dài trên mặt Trương Thỉ, hắn giải thích một cách yếu ớt: "Hôm nay là sinh nhật của em..."

Tầm mắt Phó Kim Tiêu dừng trên ánh đèn hắt từ cửa phòng vệ sinh đang đóng chặt.

Đôi mắt phượng ôn hòa thường ngày nheo lại, anh cất bước đi qua.

Trương Thỉ vọt lên trước, chạy tới gõ cửa: "Tuế Tuế, cậu mở cửa được không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!