Chương 6: Đạo Diễn Cảm Thấy Hạn Hán Lời

Giản Tinh Tuế ở bên ngoài vẫn chưa biết bản thân mình dù chưa gặp tổ chương trình đã làm cho bọn họ lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng.

Phó đạo diễn nghe điện thoại xong liền đờ người trên ghế, không còn chút gì luyến tiếc.

Đạo diễn không biết sự việc, dò hỏi: "Làm sao vậy?"

"Vừa nãy vị kia của nhà Giản gọi tới không cho Giản Tinh Tuế vào vòng trong anh còn nhớ không?" Phó đạo diễn nói.

Đạo diễn đang nhâm nhi cốc trà sữa, gật đầu: "Nhớ mang máng, có gì à?"

Phó đạo diễn thở dài: "Mới vừa rồi người đại diện của cậu Phó gọi tới, muốn chọn ứng viên ưu tiên là Giản Tinh Tuế!"

"K. Khụ.. Khụ!"

Đang uống trà sữa, đạo diễn thiếu chút nữa chết sặc.

Ông nhịn không nổi mà ho khan, khuôn mặt nghẹn đỏ bừng, khó tin mà nhìn phó đạo diễn: "Anh nói cái gì cơ?"

Phó đạo diễn đưa lịch sử cuộc trò chuyện cho ông xem.

Trời đang oi bức mà đạo diễn lại run cầm cập một thân mồ hôi lạnh.

Đạo diễn xoa xoa tay có chút run: "Lấy tư liệu của Giản Tinh Tuế cho tôi nhìn một chút.

Để tôi xem đây là thần thánh phương nào?"

Nếu chỉ là điện thoại của nhà Giản, bọn họ sẽ không để ý.

Nhưng nếu là điện thoại của Phó Kim Tiêu, mọi người chỉ sợ đến đứng hết dậy.

Trong giới, ai cũng công nhận Phó Kim Tiêu nổi tiếng, tất cả đều tranh nhau muốn hợp tác cùng.

Người này tác phong chuyên nghiệp, không chơi trò "cửa sau", thực lực lại vô cùng đáng gờm.

Bởi vì vừa giỏi, vừa đẹp trai lại nổi tiếng, không ít người mới vào nghề đều muốn đu bám để dính chút danh tiếng của anh.

Nhưng từ trước tới nay chưa ai thành công, cũng không thấy anh cho ai cơ hội leo lên.

Thế mà bây giờ nhảy ra một Giản Tinh Tuế, rất khiến người người nhà nhà tò mò nha!

Phó đạo diễn cầm tư liệu, lẩm bẩm: "Cậu nhóc này ký hợp đồng với công ty quản lý nào đây, Phá Sản? Nghe cái tên cũng thấy thú vị."

Đạo diễn cũng cười: "Cũng như cậu ta vậy, đều khiến người ta cảm thấy thần kỳ."

Hai người tiến thoái lưỡng nan, Phó ảnh đế không đắc tội được, mà họ lại đáp ứng nhà Giản rồi, biết phải làm sao bây giờ!

Đang lúc hai người sầu tím thiệp hồng, có người đẩy cửa đi vào.

Đạo sư người Thái tóc vàng sau khi vào liền tháo khẩu trang xuống, thở phào một hơi: "Rốt cuộc cũng tìm được, cảm tạ trời đất!"

"Đồ Nhã!" Đạo diễn thấy nữ đạo sư mà họ vất vả mời đến, tươi cười: "Nghe nói cô dễ bị lạc đường, chúng tôi cũng lo lắng, còn đang định gọi người đi đón cô đấy."

Diện mạo Đồ Nhã rất đáng yêu, cô cười nói: "Tôi vừa bị lạc đường thật.

Có một thí sinh Trung Quốc giúp tôi chỉ đường, nói tiếng Thái rất tốt, dáng vẻ cũng không tồi.

Tôi nghĩ cậu ta sẽ là một thí sinh tốt, rất mong chờ vào phần biểu diễn sắp tới."

Đạo diễn cảm thấy ngoài ý muốn, không nghĩ rằng sẽ có thí sinh vừa mắt cô, dò hỏi: "Chúng tôi chắc chắn sẽ chú ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!