Có thể nói rằng hiện trường buổi phát sóng trực tiếp đã trở nên vô cùng hỗn loạn.
Thực ra ngày trước cũng có rất nhiều chương trình tuyển chọn như này nhưng chưa từng có đêm chung kết nào lại ảo ma tới vậy: Center nói thẳng không muốn vào nhóm, một thành viên khác thì đem vương miện của mình cho Giản Tinh Tuế.
Chuyện này chẳng khác nào tát một cái thật mạnh vào mặt tổ chương trình cả.
Khi thứ hạng được công bố, fans của Giản Tinh Tuế khó mà tin nổi, thậm chí có người còn mua hoa tươi mang tới.
Từ trước tới nay, chương trình luôn kín cổng cao tường nên các cô chưa bao giờ có cơ hội gặp cậu, lại càng không có cơ hội bày tỏ tình cảm của mình.
Các cô muốn nói với cậu rằng: Cậu thật sự đã cố gắng nhiều lắm.
Bài hát của cậu nghe vô cùng bắt tai đó!
Cậu nghiêm túc với sân khấu, những đêm thức khuya luyện tập,...! bọn mình đều có thể nhìn thấy.
Cậu xứng đáng được ra mắt!
Đây là hoa tươi mà bọn mình mang cho cậu này.
Chúc mừng cậu hôm nay ra mắt nha!
Các cô muốn chiêm ngưỡng một cậu nhóc tự ti không dám theo đuổi ước mơ trở thành chàng trai đi trên con đường đầy hoa tươi và tiếng vỗ tay chúc mừng.
Nhưng cậu lại không được ra mắt.
Có thể sau này, các cô sẽ chẳng còn được gặp lại cậu nhóc ấy nữa.
Chàng nhạc sĩ tịch mịch cùng những bản nhạc không ai nghe có lẽ sẽ càng ngày càng cô đơn.
Tổ chương trình làm vậy chẳng khác nào tát vào mặt các cô một cái thật đau khiến ai ai cũng ngỡ ngàng không nói nên lời.
Ống kính chuyển góc xuống khán đài, vô tình ghi lại cảnh một cô gái khóc, nước mắt như ngọc đuổi nhau lăn dài trên má rồi rơi tí tách lên bó hoa.
Cô bé che miệng dằn lòng không phát ra tiếng trông vô cùng thương tâm.
Bình luận trong phòng trực tiếp cũng nổ tung:
"Vì cái gì?"
"Tại sao!?"
"Mấy lần cậu ấy đều an ổn ở vị trí an toàn.
Tôi còn cho rằng cậu ấy sẽ ổn thôi!"
"AAAAA, vì sao cơ chứ!??"
Trên sân khấu, Giản Tinh Tuế trên đầu mang vương miện, mở rộng cánh tay cho Ninh Trạch một cái ôm, vỗ vỗ tấm lưng của hắn: "Chúc mừng anh, anh Trạch."
Ninh Trạch ôm chặt Giản Tinh Tuế, hốc mắt đỏ bừng.
Người đàn ông này vốn luôn ít lời.
Nhưng buổi sáng hắn sẽ giúp bạn cùng phòng múc nước, sau khi tập nhảy buổi tối cũng là hắn giúp mọi người giãn cơ.
Từ trước tới nay hắn không phải người ưa nói, nhưng bây giờ khi ở trước mặt Giản Tinh Tuế, Ninh Trạch lại đỏ hốc mắt, run rẩy nói: "Sân khấu, cậu phải kiên trì theo đuổi.
Đừng từ bỏ âm nhạc."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!