Mấy người đàn ông uống bia cùng nhau là cách nhanh nhất để kéo gần mối quan hệ, sau vài chai bia, quan hệ của bốn người cùng thân thiết hơn.
Dương Lan nhìn hai người sẽ nhớ lại bản thân y và Chu Châu khi còn trẻ, họ chỉ kém nhau một tuổi, quen nhau trong trường đại học, Dương Lan là đàn anh của Chu Châu.
Khi đó, hai người vừa gặp đã yêu từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng mười năm trước không giống như hiện tại, họ lén lút yêu nhau một thời gian, cuối cùng bị gia đình phát hiện nổi trận lôi đình.
Chuyên ngành đại học của Chu Châu đặc biệt, sau khi tốt nghiệp sẽ lập tức được tuyển đi, tương lai rất đáng mong đợi.
Dương Lan không muốn Chu Châu dính cái danh đồng tính này mà hủy đi tương lai của hắn, vì thế y dứt khoát chia tay, bỏ xứ đi xa.
Đi một lần hết bảy tám năm.
Qua ba mươi tuổi, họ đã không còn trẻ nữa. Dương Lan được chuyển về làm giảng viên đại học, y cũng muốn trở về xem những năm nay Chu Châu sống như thế nào.
Đã kết hôn chưa, có phải đã có một bé gái xinh xắn hay bé trai đáng yêu, có phải với vợ hắn tương kính như tân không...
Để rồi những suy nghĩ đau lòng đấy đều tan vỡ vào khoảnh khắc y nhìn thấy Chu Châu, hắn không đến đơn vị và nhà trường đề cử trước đó, mà chỉ mở một hiệu sách bên cạnh trường đại học ấy.
Hắn cũng không kết hôn, thậm chí chưa từng quen người nào khác, cố chấp chờ đợi ở đây, đợi chờ Dương Lan quay về.
Một lần chờ đến tám năm.
Giây phút họ gặp nhau sau ngần ấy năm xa cách, hết thảy như năm xưa, nhưng họ vẫn bỏ lỡ nhau những tám năm.
Lúc đầu, Chu Châu không hỏi tại sao Dương Lai vì sao lại muốn rời đi, cũng không hỏi y vì sao đột ngột trở về. Chỉ là bướng bỉnh theo đuổi Dương Lan lần nữa, muốn y cho hắn một cơ hội làm lại từ đầu.
Diệp Dạng nghe kể lại, trong lòng chua xót.
"Nếu năm đó không bỏ lỡ nhau thì thật tốt quá ạ..."
Tám năm không hề ngắn, nó có thể là một đoạn thời gian quý giá nhất đời người, nhưng họ vô tình để mất tám năm bầu bạn cùng nhau.
Dương Lan uống hết nửa chai bia trong tay.
"Đều đã qua... Khi đó còn quá trẻ, dễ xúc động, cứ nghĩ làm vậy là tốt nhưng lại vô tình làm tổn thương người ấy."
Chu Châu khui một chai bia khác, im lặng không nói gì.
Hạ Đông khẽ thở dài.
"Hai anh bây giờ cũng không tệ, hẳn là đã mười năm?"
Dương Lan cười đáp:
"Ngày mai là vừa trong mười năm."
Diệp Dạng chợt nói:
"Vậy nên hai anh đến đây là để kỷ niệm ạ?"
Đúng vậy.
Dương Lan chạm nhẹ vào tay Chu Châu.
"Kỷ niệm tròn mười năm."
Không cần hâm mộ.
Hạ Đông nói nhỏ vào tai Diệp Dạng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!