Hôm ngày cá tháng tư, trong nhóm chat của Cựu Lâm đột nhiên xuất hiện một cơn mưa bao lì xì nhưng khi nhấn vào chỉ thấy toàn biểu tượng cảm xúc, mọi người sôi nổi thảo luận về những chuyện bị lừa của những người xung quanh.
Cá biết bay: Tôi vừa mới biết hôm nay là cá tháng tư, hôm nay tôi cảm thấy mình đã trải qua đủ thăng trầm của đời người rồi...
Mạch Tử: Làm sao vậy?
Cá biết bay: Bạn cùng phòng vừa mới tỏ tình với tôi.
Thang Viên:.......
Diệp Dạng nhìn một hàng dài tin nhắn ba chấm kéo đuôi nhau thì không nhịn được cũng góp vui một cái, cậu có nghe nói về bạn cùng của Tiểu Ngư Nhi, nghe đâu là một người đẹp trai lắm tiền nhiều của.
Hiếm khi Hạ Đông cũng nhắn tin trong nhóm.
Hạ Đông: Sau đó thì sao?
Cá biết bay: Sau đó hả? Tôi vừa mới nghiêm túc chuẩn bị lý do từ chối thì cậu ấy nói ngày cá tháng tư vui vẻ... Cái đcm nó!
Mèo khiêu vũ: Sao cậu không nghĩ lỡ cậu ta thích cậu thật chỉ là mượn ngày cá tháng tư thử cậu thôi?
Cá biết bay: Không thể nào đâu? So với mấy thằng con trai đầu tóc lởm chởm tôi thích cơ thể mềm mại mảnh mai hơn, hi hi
Ky điểu: Nếu cậu không thêm vế sau thì có lẽ câu nói này của cậu đáng tin hơn chút đó.
Diệp Dạng nở nụ cười, Tiểu Ngư Nhi thật sự là một người dễ chơi chung, toàn thân trên dưới đều là cơ bắp nhưng hắn luôn thích nói chuyện kiểu nhẹ nhàng đáng yêu. Tiểu Ngư Nhi vẫn đang còn gõ tin nhắn tám chuyện về người bạn cùng phòng thì An Nhiên – người đã nhiều ngày không xuất hiện – chợt hiện lên nhắn một câu: Đồng tính luyến ái thật ghê tởm.
An Nhiên: Cậu tránh xa người bạn cùng phòng của cậu đi, coi chừng bị AIDS.
Tin nhắn này vừa xuất hiện thì bầu không khí trong nhóm cũng yên tĩnh hẳn, Diệp Dạng cũng ngồi ngây ra không biết nói gì. Qua một phút, cá biết bay mới nói.
Cá biết bay: An Nhiên à, câu nói này của cậu hình như hơi có vấn đề, tuy rằng tôi không phải đồng tính nhưng tôi cũng biết đồng tính ≠ AIDS mà.
Cá biết bay: Còn nữa bạn tôi cũng chỉ giỡn thôi cho dù là thật đi chăng nữa cũng không dính dáng đến AIDS, cuộc sống đời tư của cậu ta rất sạch sẽ.
Diệp Dạng cảm thấy Tiểu Ngư Nhi có chút tức giận, cậu nhớ rõ Tiểu Ngư Nhi từng nói với cậu quan hệ của hắn và bạn cùng phòng rất tốt.
Nhận ra tình hình dần căng thẳng, Tịch Vũ nhanh chóng khuấy động bầu không khí: Sao cậu biết đời tư cậu ta sạch sẽ? Quả nhiên, miệng cậu nói không thích nhưng trong lòng lại có ý, nếu không thì Tiểu Ngư Nhi bỏ cậu ta đi?
Diệp Dạng bò xuống giường chạy đến phòng Hạ Đông, cậu sợ anh Đông bị những lời nói đó của An Nhiên làm ảnh hưởng.
Hạ Đông vẫn đang nămf trên giường nhìn điện thoại, vẻ mặt bình tĩnh không nhìn ra điều gì khác thường.
"Anh Đông... Không sao chứ ạ?"
Hạ Đông chợt sửng sốt, anh vỗ vỗ lên chỗ chăn nệm bên cạnh mình nói:
"Tôi có thể bị cái gì chứ? Đến đây nhanh lên, mặc đồ ngủ thì đừng chạy lung tung."
Diệp Dạng nghe lời ngồi lên giường, trong chăn tràn ngập hơi ấm, xung quanh còn có mùi hương của Hạ Đông, cậu cúi đầu nhìn điện thoại, trong nhóm đã phát một thông báo từ nhóm trưởng: Mọi người vui lòng không công kích cá nhân hay một tập thể khác, không phân biệt đối xử với bất cứ người nào trong nhóm.
Tuy rằng là nói chung chung nhưng ai cũng biết câu này muốn chỉ đến An Nhiên, vốn dĩ chuyện vừa rồi có thể qua đi nhưng An Nhiên lại đăng thêm một câu: Đồng tính luyến ái quá ghê tởm, tốt nhất nên chết hết đi!
Những lời này làm Diệp Dạng rất khó chịu, cậu không nhịn được muốn trút giận thay cho Hạ Đông: Đồng tính thì sao? Có ảnh hưởng gì đến chị? Chọc ngứa mắt chị lắm sao?
Cá biết bay: Người đồng tính có đụng chạm gì cậu đâu? Những lời này thật quá đáng.
Người biết nội tình như Tịch Vũ nghĩ thầm: Phát hiện người mình thích thích đàn ông, chuyện này không phải chạm cậu ấy rồi sao.
Thang Viên: An Nhiên đừng như vậy....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!