Chương 45: (Vô Đề)

Đường Tầm An ngậm lấy ngón tay của Lục Ngôn.

Lục Ngôn không nuôi thú cưng, nhưng lạ thay anh lại được các động vật lang thang hoan nghênh.

Mỗi lần đi ngang qua bồn hoa lớn ở bệnh viện, luôn có ba bốn chú mèo quấn lấy ống quần anh cọ tới cọ lui.

Bắt chước hành vi của nhân loại, Lục Ngôn cũng từng thử vuốt ve đầu hoặc gãi nhẹ cằm những con mèo hoang.

Mỗi lúc như vậy, mèo nhỏ đều sẽ vui vẻ để lộ ra chiếc bụng, vài con còn ôm ngón tay anh liếm láp thân thiết.

Trên lưỡi mèo có gai ngược.

Lục Ngôn không ngờ trong miệng Đường Tầm An cũng có, liếm cho đầu ngón tay anh ngứa ngáy.

Con ngươi màu vàng kim của Đường Tầm An đã có tiêu cự.

Hơi thở Thời Gian lan tràn tỏa ra từ người hắn, những dây leo trói hắn đồng loạt héo khô, biến thành tro tàn cỏ cây.

Giờ thì đến cây đa lớn đù đờ cũng đã phát hiện tình hình không đúng.

"Mi không phải tín đồ ư?! Tại sao lại vậy chứ?" Trong giọng nó tràn đầy khiếp sợ:

"Rõ ràng trên người mi có dấu vết của Thánh Thần mà!"

Lục Ngôn nói: "Thật không dám giấu giếm, Thánh Thần bên chúng tôi từ lâu đã muốn trở thành vua của các vật ô nhiễm.

Nhưng trên thế giới này có quá nhiều vật ô nhiễm cấp cao, sẽ gây cản trở kế hoạch của ngài ấy.

Vậy nên ông chủ của chúng tôi đã hợp tác với nhân loại, ký kết《 Sắc lệnh Chung Sống Hòa Bình 》

-- Đằng ấy chính là phe đối lập đầu tiên mà ngài ấy loại bỏ đấy.

"Cây đa lớn phẫn nộ tột độ:"Ông ta thế mà lại học cách phản bội như đám nhân loại xấu xí kia!

"Cây đa nâng cành lớn dài lê thê lên, quất thẳng về hướng Lục Ngôn. Nhưng chưa kịp tới gần đối phương, cành cây đã bị một ánh đao chặt đứt. Nhựa cây màu đỏ phun ra từ nơi bị cắt ngang. Đường Tầm An bung mở cánh rồng, che trước người Lục Ngôn:"Ra xa chút, nấp cho kỹ, nhưng đừng rời khỏi phạm vi tầm nhìn của tôi."

Đối với Lục Ngôn mà nói, nơi này vẫn quá nguy hiểm.

Xác suất bị vạ lây nếu cứ ở yên tại chỗ rất lớn.

Dấu ấn của Thánh Thần đã mất tác dụng, nhưng rời khỏi quá xa không chừng sẽ lọt vào vùng tấn công của những vật nhiễm khác...............

Trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm thành phố P cuối cùng cũng nhận được tín hiệu cầu cứu đã được gửi từ lâu.

Số lượng tồn đọng trong hai ngày ngắn ngủi ấy vậy mà lại nhiều tới mức khiến lòng người giật thon thót.

Thậm chí còn có không ít tín hiệu cầu cứu là do trợ giảng gửi tới.

Hai Thiên Khải Giả cấp A đóng quân ở thành phố P lập tức hành động, tiến vào vườn cây trợ giúp sơ tán học viên.

Không ít vật ô nhiễm chạy ra khỏi vườn cây, mặc dù giá trị ô nhiễm chỉ mới 3-4 nghìn, nhưng do số lượng đông đảo nên vẫn rất rườm rà khó xử lý.

Nơi Lục Ngôn chọn để nấp đi chính là một hồ nước.

Sử dụng đồng hồ kiểm tra một lượt, bên trong không có vật ô nhiễm.

Hồ nước không lớn không nhỏ, Lục Ngôn bơi lội bên trong cũng không thành vấn đề.

Nước chui vào từ mang cá bên tai rồi lại thoát ra, không khác gì thở trong không khí.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!