Chương 39: (Vô Đề)

Chuyển ngữ: Trầm Yên

Sắc trời dần hửng sáng, ánh lên một vầng sáng trắng.

Lục Ngôn không ngủ suốt đêm nhưng tinh thần vẫn khá ổn.

Dù sao cũng là loài người đã trải qua tiến hóa, bây giờ anh chỉ cần ngủ 4 tiếng mỗi ngày là đủ nạp năng lượng cho cả ngày.

Anh không khỏi thổn thức, nếu thức tỉnh vào những năm học cấp 3 thì đã không đến nỗi thi được có 727 điểm.

[ Ây dà, hai vật ô nhiễm cấp A ở vườn đều tỉnh rồi.

Ồn ào quá thể.

]

Nấm độc màu trắng trên mặt đất bắt đầu chuyển sang màu đỏ, phóng ra từng đợt bào tử.

Bột phấn nhỏ li ti nổ tung giữa không trung, hoàn thành một lần lan truyền.

Gió sẽ thổi nguồn ô nhiễm đi rất xa.

Giá trị ô nhiễm của những bào tử phấn này rất thấp, về cơ bản đều vô dụng với Thiên Khải Giả, nhưng với người thường thì đây vẫn là trí mạng.

Lục Ngôn lấy dụng cụ phun thuốc trừ sâu mang theo bên người ra, phun lên trên đó.

Một mảng nấm xung quanh lập tức héo rụi, để lộ nửa bộ xương khô vùi mình trong đất.

Về sau khu đất này sẽ không thể mọc lên bất kỳ ngọn cỏ nào trong một thời gian dài, nhưng cũng hết cách rồi.

Nhân loại sợ bệnh ô nhiễm, không muốn trở thành người nhiễu sóng, vậy chỉ đành hy sinh môi trường tự nhiên để phòng chống ô nhiễm thôi; còn đối với vật ô nhiễm mà nói, hành động của nhân loại lại là xâm phạm nơi làm tổ của chúng.

Đây vốn chính là mâu thuẫn khó mà điều hòa được.

Nhưng khi giết chết những cụm nấm này, Lục Ngôn không thấy áy náy là bao.

Bởi vì anh vẫn là người, còn đang hưởng thụ thành quả của những người đi trước, không làm ra được hành động ăn cháo đá bát kia.

Hệ thống khen ngợi anh: [ Ký chủ quả là không quên sơ tâm, kiên định với mục tiêu của mình.

]

Trên đường thu hồi giáo đồ tà giáo, anh vẫn không quên chức vụ nghề nghiệp của mình, làm một công nhân phun thuốc trừ sâu cẩn thận tận tụy.

Kỳ này có một học viên hệ Phụ Trợ thức tỉnh thiên phú Sóng Siêu Âm, chức năng khá giống radio, có thể truyền tần số âm thanh người thường không nghe thấy đi rất xa, sau đó được các Thiên Khải Giả khác tiếp nhận.

Học viên này cũng từng thử tới bên cạnh khu ô nhiễm xin sự giúp đỡ từ bên ngoài, chỉ là tạm vẫn chưa nhận được hồi âm.

Không biết tình hình bên ngoài sao rồi.

Tóm lại, sau khi tin tức được truyền đi, không cần Lục Ngôn ra tay, 8 điểm sáng trên bản đồ đã lục tục vụt tắt.

Bắn chết tín đồ cuối cùng, thuốc trấn định trong túi Lục Ngôn đã cạn tới đáy.

Anh sợ bây giờ mình ợ một tiếng thôi cũng ra toàn mùi bạc hà.

E rằng khóa học sinh Đường Tầm An dẫn dắt lần này rất nhanh sẽ biến từ xác suất tử vong thấp nhất thành tỉ lệ tử vong cao nhất.

Anh nhìn đồng hồ, thời gian đang là 9 rưỡi sáng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!