Thật ra trên đường Lục Ngôn đã từng suy nghĩ rất nghiêm túc, xem có nên giả vờ Báo Động Trước không nhạy hay không.
Dù sao thì tỉ lệ báo động trước 100% của anh nghe ra cũng có vẻ quá dữ dội.
Nhưng vì cạm bẫy được huấn luyện viên bố trí quá tàn nhẫn, rơi hố chắc chắn sẽ thảm không tả nổi nên Lục Ngôn vẫn quyết định từ bỏ ý này.
Hệ thống: [ Tôi còn tưởng cậu là bậc thầy học lấy lệ, không ngờ cậu thế mà lại là ung thư top*(ám ảnh với top đầu, rớt hạng thì không chịu được).
]
Thật ra chấp niệm lấy hạng 1 của Lục Ngôn không lớn, nhưng chuyện anh có thói ở sạch là thật.
Trong cuộc sống hàng ngày, đế giày dính chút bùn thôi đã là cực hạn chịu đựng của anh rồi, cao hơn nữa không thể được.
Chờ tới khi Lục Ngôn đến đích, thời gian trên đồng hồ bấm giờ dừng tại vừa đúng 1 tiếng.
Nhiệt độ cơ thể anh thấp hơn người thường rất nhiều, nhưng sau khi chạy xong toàn thân đã toát lên một tầng màu đỏ sôi trào.
Da Lục Ngôn trắng, vì vậy ửng đỏ cũng rất đẹp, giống trái đào.
Nhân viên công tác tiến lên gỡ vật nặng cho anh.
Lục Ngôn hỏi một câu: Hạng mấy?
"Ngài xếp hạng 1, những người khác còn đang trên đường."
Rất nhiều Thiên Khải Giả hệ Chiến Đấu vẫn đang vật lộn với vật ô nhiễm đột nhiên xông ra giữa đường.
Hệ Phụ Trợ nhẹ nhàng hơn chút nhưng cũng bị thương một cách khó hiểu.
Chủ nhiệm Hồ đã dùng thiên phú Tế Bào Phân Tách chữa trị vết thương rất nhiều lần.
Kể cả khi chướng ngại vật trên đường của mọi người khác nhau thì đây cũng là một quãng đường núi dài đến 13km.
Nhân viên công tác khen một câu từ đáy lòng:
"Thể lực của ngài tốt hơn Thiên Khải Giả hệ Phụ Trợ bình thường quá nhiều. Rất nhiều Thiên Khải Giả hệ Chiến Đấu cùng cấp cũng không đạt được tiêu chuẩn như ngài hiện tại."
"Cảm ơn, bình thường tôi rèn luyện sức chịu đựng khá thường xuyên." Lục Ngôn cầm khăn lông lau mồ hôi:
"Có thể về trước không? Tôi muốn tắm qua một lượt."
Nhân viên công tác vốn định nói Có thể, nhưng chợt nghĩ tới còn người theo dõi, đặc biệt huấn luyện viên trưởng lần này còn là Đường Tầm An nổi tiếng chú ý kỷ luật, trong thoáng chốc không biết nên trả lời ra sao.
Anh ta chần chờ như vậy nửa phút, sau đó thiết bị theo dõi treo trên cây chợt vang tiếng.
Giọng nói của Đường Tầm An qua thiết bị điện tử khó tránh khỏi hơi sai lệch, nghe như mấy khối băng già rơi vào chén rượu đựng đầy Brandy.
Có thể.
*
Lục Ngôn trở về ngâm mình tắm rửa, tiếp đó lấy dụng cụ vệ sinh ra quét dọn ký túc xá đang ở không còn một hạt bụi.
Buổi chiều tới phòng học, phần lớn người ở đây đều đang nằm bò ra nghỉ ngơi, thỉnh thoảng còn thấy mấy người thần chí không rõ ràng dựa lên tường, bên cạnh là nhân viên công tác cầm thìa đút cơm cho.
Rất chu đáo, rất cảm động.
Tên đô con hôm trước mỉa mai anh trên núi cũng ở đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!