Chương 32: (Vô Đề)

Lời này của hệ thống quả thực đang gắn chữ Sói rõ ràng lên trán Trần An Chi.

"Sao lại có cả kẻ phản bội..." Lục Ngôn lẩm bẩm trong đầu:

"Chắc sẽ không ảnh hưởng đến việc lấy bằng tốt nghiệp của ta đâu nhỉ?"

Hệ thống: [ Xét thấy giá trị ngưỡng linh lực của ký chủ hiện tại quá thấp, nếu báo hết toàn bộ sẽ có nguy cơ gây chết não.

Tiếp nhận tư liệu liên quan:

Yes/No.

]

Lục Ngôn: Yes.

Hệ thống: [...! Cậu nói lời giận, tôi không tin.

]

Lục Ngôn khẽ cười, không tiếp tục đề tài này.

Không biết bữa sáng hôm nay có gì, nhưng nhà ăn đã chuẩn bị ít thịt cá, nhiều đường, nhiều đạm, nhiều chất béo.

Lục Ngôn suy đoán hợp lý rằng huấn luyện cả ngày đoán chừng sẽ không nhẹ nhàng.

Sau khi độ bệnh biến tăng lên, anh phát hiện một số ham muốn bình thường của con người ở mình đang dần biến mất, ví dụ như ăn, ngủ và tình dục.

Điều này tạo cơ sở cho Lục Ngôn nghi ngờ rằng trên thế giới này liệu có tồn tại Khải nhị đại*(mở ra thế hệ thứ hai (?)) hay không.

May mà tay nghề của đầu bếp tại nhà ăn thật sự siêu xịn, đặt ở ngoài kiểu gì cũng được đánh giá 3 sao Michelin.

*Sao Michelin: biểu tượng danh giá thẩm định chất lượng của nhà hàng.

Bởi vậy hứng thú với việc ăn uống của mọi người đã tăng vọt.

Lục Ngôn tiện tay lấy một quả táo, cắn một ngụm.

Hai hàm răng để lại bốn hàng dấu răng ngoài quả táo.

Sau đó anh cầm khay, chọn lấy những món ăn mình thích.

Người phục vụ ở nhà ăn còn nhiệt tình cho biết thêm rằng nếu muốn ăn món nào nhưng không thấy ở đây thì có thể để lại tên, ngày hôm sau bếp trưởng sẽ chuẩn bị món đó.

Tân binh tụ tập tốp năm tốp ba với nhau.

Lục Ngôn nhìn thoáng qua, dường như với ai Trần An Chi cũng có thể trò chuyện vài câu, nụ cười trên mặt nhã nhặn mà thân thiết.

Trong đám người này, Lục Ngôn bất ngờ thấy được một người quen cũ.

Là chủ nhiệm Hồ đã ngồi máy bay suốt đêm rời khỏi thành phố K, người cũng tham dự cuộc phẫu thuật cá ký sinh.

Hiển nhiên đối phương cũng trông thấy anh, hưng phấn vẫy tay:

"Tiểu Lục ơi!! Cậu cũng ở đây ư?!"

Chủ nhiệm Hồ bưng khay chạy tới bên cạnh Lục Ngôn:

"Ây dà, lúc trước thành phố K bị phong tỏa, gọi điện cũng không nối máy được. Cậu không sao thì tốt quá rồi. Không ngờ cậu cũng trở thành Thiên Khải Giả. Chuyện lớn như vậy sao không kể cho bạn bè biết? Đúng rồi, tôi là hệ Phụ Trợ, thiên phú Tế Bào Phân Tách. Cậu thì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!