Chuyển ngữ: Trầm Yên
Khung cảnh này rất cảm động.
Chu Khải Minh không đánh bài nữa, khóc lóc rút điện thoại ra chụp một bức ảnh, tỏ vẻ muốn thêm đoạn cốt truyện này vào trò chơi mình làm ra.
Hiện tại công ty anh ta đang phát triển hai dòng game, một là game mobile hút máu, một là tác phẩm lớn 3A, lấy tên《 Toàn Cầu Tiến Hóa 》.
*Game 3A (tên khác:
AAA, Triple A): chỉ những tựa game tiêu tốn nhiều nhân lực, ngân sách và thời gian trong quá trình sản xuất cũng như quảng bá.
Thông thường các tựa game 3A sẽ được phát hành bởi các hãng hoặc studio lớn vừa hoặc khủng.
Chu Khải Minh tạo ra trò chơi này vốn vì bùi ngùi trước tình hình ô nhiễm ngày càng nghiêm trọng hiện nay, muốn làm chút gì đó để quần chúng hiểu rõ bệnh ô nhiễm hơn.
Kết quả giấy không gói được lửa, phía chính phủ từng bước hạn chế tuyên truyền về bệnh ô nhiễm, thành ra bây giờ trò chơi vẫn còn đang bên bờ sinh non.
Mọi người ở đây đều khóc, ngoại trừ Lục Ngôn và Đường Tầm An.
Lục Ngôn vốn đang nghĩ xem có cần nặn ra hai giọt nước mắt hay không, nhưng khi anh quay đầu lại, thấy vẻ mặt Đường Tầm An còn bình tĩnh hơn cả mình, lập tức không giả vờ nữa.
Tay Đường Tầm An đặt trên đao, ngón giữa thon dài gõ vỏ đao như có như không.
Trách nhiệm của hắn là nhổ ô nhiễm.
Vật ô nhiễm chết trên tay hắn nhiều không đếm xuể, Hoàng Trần có thể uống máu bất cứ lúc nào.
Theo lý thì hắn không nên do dự mới đúng.
Đường Tầm An từng tiếp xúc và tự tay giết chết vô số vật ô nhiễm cấp cao, so với những người khác, hắn càng hiểu rõ hơn rằng càng là quái vật ở tầng đỉnh thì tinh thần và trí tuệ giữ lại càng hoàn chỉnh.
Chẳng qua trong mắt hắn, mâu thuẫn giữa người và vật ô nhiễm vẫn không cách nào điều hòa được.
Đây là một cuộc đấu tranh sinh tồn đã định sẵn phải một mất một còn.
Hai cha con khóc rất lâu mới dần dần bình tĩnh lại.
Triệu Thành vuốt ve cánh tay Long Nữ, cảm nhận được vết thương loang lổ trên đó, trái tim quặn thắt đau đớn:
"Con gái ngoan, cha đưa con về nhà nhé."
Nửa chiếc đuôi rắn của Long Nữ vẫn còn trong nước.
Khi nghe thấy câu này, cô khẽ lắc đầu, trên mặt tràn đầy vẻ đau xót.
Long Nữ mở miệng, hí vang vài tiếng.
[ Cô ta không thể đi.
Hết cách rồi, nơi này còn có mấy trăm đứa trẻ trong hồ.
Nếu Long Nữ đi, những Tiểu long Nữ kia sẽ ngược dòng hồ nước mà lên như cá tầm, bơi tới các vùng nước khác.
Mặc dù giá trị của những Tiểu Long Nữ này không cao, nhưng vật ô nhiễm cũng sẽ tiến hóa.
]
[ Huống hồ bên nhau sớm chiều nhiều năm, cô ta cũng không hoàn toàn vô cảm với những quái vật nhỏ này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!