Chu Khải Minh cảm thấy yêu cầu Lục Ngôn rất kỳ lạ.
Nhưng bởi vì Lục Ngôn quá đẹp, anh ta vẫn làm theo.
Dù sao thì nhan cẩu và liếm cẩu cũng chỉ kém nhau một chữ mà thôi.
(1) Liếm cẩu: người biết đối phương không thích mình mà vẫn vứt hết tôn nghiêm, mặt nóng dán mông lạnh.
(2) Nhan cẩu: thường mang ý tự giễu, chỉ loại người không kháng cự nổi trước tất cả những sự vật có giá trị nhan sắc cao.
Sau khi Chu Khải Minh thêm cho bốn người giả thiết này, không khí âm u khủng bố xung quanh bỗng nhiên giảm bớt hẳn, ngược lại, trong lòng họ dâng lên một loại khát vọng khác.
Tựa như con gái gặp lại người mẹ xa cách đã lâu, muốn nhào thẳng vào lòng bà.
Quả nhiên không một vật ô nhiễm giá trị cao nào dễ đối phó.
[ Chúc mừng, bây giờ cậu không phải mang thai nữa.
]
Mặc dù miệng nói chúc mừng, nhưng không biết vì sao giọng điệu của hệ thống lại rất tiếc nuối, muốn người ta muốn vung nắm đấm bụp nó hai quyền.
Bên tai Lục Ngôn vang lên tiếng nước cuộn trào.
Như ù tai, cũng như âm thanh quái vật phát ra đã gần trong gang tấc.
Âm thanh này kéo dài đằng đẵng, ồn ào khiến trán người ta đau đớn.
Mối quan hệ giữa người và vật ô nhiễm tựa tầng trên và tầng dưới của chuỗi thức ăn
- mèo và chuột.
Thỉnh thoảng mới thấy mấy con chuột đuổi theo đánh mèo, nhưng trong đa số các trường hợp, phản ứng đầu tiên của chuột khi thấy mèo vẫn là chạy.
Đây là bản năng sinh tồn đã luyện qua nhiều năm, khắc sâu vào tận gen.
Gần như không cần nhiều lời, bốn người cực kỳ ăn ý chia ra chạy về các hướng khác nhau.
Người nào sống được hay người nấy, người sống sót phụ trách truyền tin tức ra ngoài.
Đây là dòng đầu tiên trong trang đầu tiên của《 Bộ Quy Tắc Thiên Khải Giả》do trung tâm phòng chống biên tập và phát hành.
Tình báo, trí tuệ mới là điểm mấu chốt giúp nhân loại lấy yếu thắng mạnh.
Sau khi rời khỏi hồ Long Nữ, bốn phía đều bị sương mù cuồn cuộn bao vây.
Kể cả Lục Ngôn có năng lực nhìn đêm vượt xa người thường cũng không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì trong màn sương trắng này.
Bên tai anh vẫn là tiếng cười sắc bén ấy.
Nhóm vật ô nhiễm ngồi trên cao vời, như thần linh quan sát nhân loại đang ương bướng kháng cự.
Trong chưa tới ba phút, bọn họ đồng loạt chạy từ các phương hướng khác nhau về chỗ cũ.
Không ra được. Trinh Thám quẹt mồ hôi lạnh trên trán, nói:
"Thiên phú của tôi xếp hạng không cao nhưng tính thực dụng rất mạnh. Trước kia chúng tôi cũng từng gặp tình huống quỷ đánh tường, sau đó dùng Hành Động Ngầm để ra ngoài rồi. Nhưng lần này Hành Động Ngầm thất bại."
[ Trinh Thám.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!