Chương 23: (Vô Đề)

Chu Khải Minh cảm thấy người bình thường rất khó tưởng tượng nổi anh ta đã gặp phải chuyện kinh khủng gì.

Anh ta tạm biệt Lục Ngôn, đi tới bên hồ Long Nữ, trời chiều ngả về Tây, nắng vàng ánh lên mặt hồ một màu rực rỡ lung linh, rất đẹp đẽ yên bình.

Có câu Dựa sông ăn sông, nhưng người dân thôn Long Nữ lại không giống như bên ngoài, dõi mắt xung quanh, tìm mãi không thấy một chiếc thuyền đánh cá nào.

May mà đây không phải vấn đề lớn với Chu Khải Minh.

Anh ta chặt một khúc cây xuống, đào rỗng thân cây.

Sức nổi của cây đủ nâng anh ta lướt nhanh tới giữa hồ.

Chu Khải Minh xỏ một sợi dây vào đồng hồ kiểm tra đo lường, ném tõm xuống nước.

Tai nghe phát ra tiếng báo cáo về giá trị ô nhiễm.

"Giá trị ô nhiễm 70...!500...!1800...!4900..."

Chỉ trong một phút ngắn ngủi, giá trị ô nhiễm này đã tăng vọt tới con số khiến anh ta nghẹn họng trân trối.

Chu Khải Minh luống cuống.

Lòng nói thế này quá nguy cấp rồi.

Khi giá trị ô nhiễm tăng tới 6300, anh ta hoàn toàn từ bỏ ý định thăm dò hồ Long Nữ, ngay cả đồng hồ cũng không cần nữa, chèo thuyền muốn rời khỏi.

Chu Khải Minh đã từng học lái thuyền buồm, thỉnh thoảng cũng chèo thuyền.

Mặc dù chiếc thuyền anh ta gọt ra hơi đơn sơ, nhưng hồ Long Nữ vô cùng phẳng lặng, không một gợn sóng, hơn nữa còn không có đá ngầm, khoảng cách từ lòng hồ đến bờ chỉ khoảng vài chục mét, có lẽ vẫn đủ dùng.

Nhưng Chu Khải Minh không ngờ mình vừa khua xuống lại như đụng phải một khóm cỏ nước, không thể nhúc nhích.

Anh ta cúi đầu, lúc này mới phát hiện không biết từ khi nào màu sắc vùng nước dưới thuyền mình đã đậm hơn xung quanh rất nhiều.

Không phải nước biến chất, mà do có gì đó ở dưới.

Giây tiếp theo, thuyền của anh ta lật.

Một mái tóc dài đen như mực túm lấy đuôi thuyền, hất mạnh một phát.

Từng ngụm nước hồ xộc thẳng vào cổ họng, nước này thế mà lại có vị máu tanh hôi.

Chu Khải Minh biết bơi, cơ thể cũng khỏe mạnh, dù rơi xuống nước vẫn bơi về bờ được.

Nhưng dải tóc dài kia lại cuốn lấy cổ chân anh ta, dùng sức kéo anh ta chìm sâu xuống nước.

Đáy nước quả thực là một nơi quỷ ma múa loạn.

Chu Khải Minh thấy rất nhiều đứa trẻ đuôi rắn răng nanh dài.

Lớn nhỏ đủ cả, đều là con gái.

Trong mắt tất cả đều không có con ngươi, chỉ có tròng mắt màu xám trắng.

Các bé gái hệt như người cá, vây quanh anh ta cười khanh khách, hận không thể lập tức xé xác anh ta nuốt vào bụng.

Trên đầu bọn chúng đều hiển thị tên Long Nữ, danh hiệu là Thể Nhiễu Sóng.

Độ ô nhiễm: 300.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!