Chương 19: (Vô Đề)

Trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm thành phố K đang rất náo nhiệt.

Làm ngành hậu cần, các công việc tạp vụ của trung tâm phòng chống bao gồm nhưng không giới hạn trong: Phổ cập khoa học về bệnh ô nhiễm, tiếp đón Thiên Khải Giả, đảm bảo hậu cần, hỗ trợ trị liệu tâm lý,... vv.

Tóm lại thấy người ra người vào tấp nập trong sảnh lớn cũng không phải kỳ lạ.

Lục Ngôn vừa vào sảnh chính đã phát hiện rất nhiều ánh mắt đang tập trung vào người mình.

Anh đẹp từ nhỏ, thời thơ bé ngoan ngoãn đến mức khiến người ta không xác định rõ được giới tính; sau khi lớn lên, khuôn mặt tựa như một mô hình CG(1) tuyệt đẹp.

Lục Ngôn chấp nhận những lợi ích vô hình do gương mặt này mang lại, cũng chấp nhận được những ánh mắt muôn hình muôn vẻ của người khác.

Nhưng ánh mắt âm thầm quan sát khác với chỉ đơn giản là nhìn ngắm, nó đem lại cho người ta một cảm giác khác hoàn toàn.

(1) CG (Computer Graphics): là thuật ngữ chung cho tất cả các đồ họa được thiết kế thông qua công nghệ máy tính.

Mô hình CG được xây dựng tại không gian ba chiều giả thiết, bao gồm cả kỹ thuật và nghệ thuật, áp dụng trong hoạt hình 3D, thiết kế trò chơi, nội thất, kiến ​​trúc và mô hình công nghiệp,...

Bởi vì ngũ giác được cường hóa nên thị giác của Lục Ngôn trở nên nhạy bén lạ thường.

Tại phòng nghỉ bên trái có hai người nam đang nhìn anh với ánh mắt nóng bỏng, hòa thượng trẻ coi bộ rất muốn tiến lên, nhưng lại bị một người khác kéo về.

Khu thư viện trên tầng hai sảnh lớn có hai ông lão và một bà lão, nhìn như đang đọc báo, trên thực tế lại đang lén quan sát anh.

Hệ thống huýt sáo một tiếng: [ Đừng căng thẳng vậy làm gì, bọn họ đều không phải người xấu.

Do cậu là bánh bao thơm ngon hệ Chữa Khỏi thôi ấy mà.

Hai người trong phòng nghỉ muốn nhờ cậu hỗ trợ chữa bệnh; người trên tầng là bác sĩ tâm lý trung tâm phòng chống, chuẩn bị tiến hành phân tích trạng thái tâm lý và hành vi của cậu.

]

Lục Ngôn khẽ nhấp môi.

Lâm Tư Nam chào anh, nói muốn đi chuyển giao ít thông tin nhiệm vụ, nói anh chờ một lát.

Vì thế chỉ còn lại mình Lục Ngôn ở giữa hoàn cảnh tương đối lạ lẫm này.

Thật ra xung quanh có không ít người, nhưng đây đều không phải người anh quen.

Trước kia lúc được cứu trợ Lục Ngôn cũng đã từng đến trung tâm phòng chống một lần.

Diện tích của nơi này rất lớn, được chia thành hai khu vực.

Đằng trước là khu công tác, sinh hoạt và nghỉ ngơi, đằng sau là khu mã hóa hồ sơ và kho hàng.

Vật tư các Thiên Khải Giả cần hàng tháng đều được bảo quản tạm thời ở chỗ này.

Do đây là tổng bộ tụ tập Thiên Khải Giả nên quả thực không kẻ trộm nào dám bén mảng đến.

Lục Ngôn cũng không đứng đơ tại chỗ quá lâu, rất nhanh sau đó, nhân viên công tác tiếp đón anh lần trước cầm văn kiện vội vàng bước tới, ánh mắt sáng ngời:

"Ngài Lục, ngài đã quay lại."

[ Ở hoàn cảnh lạ lẫm gặp được người quen thật sự có thể giúp người ta giảm bớt đề phòng, cậu cảm thấy thế nào? ]

Lục Ngôn nhìn lướt qua thẻ công tác của người này.

Họ Tô, tên Phù Phong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!