Một chú rồng nhỏ xuất hiện trên giường.
Vảy mới mọc trong mờ như vảy rồng ban đầu bị phai màu.
Đường Tầm An không sợ vợ.
Chủ yếu là do hắn cảm thấy nếu không biến về thì khả năng cao sẽ bị Lục Ngôn đánh.
Hắn cọ đầu lên lưng Lục Ngôn.
Lục Ngôn không quan tâm tới hắn, đi tắm rửa.
Sưng rồi.
Ý muốn giết rồng của Lục Ngôn lại dâng lên.
Quả nhiên nhặt được thú cưng lang thang thì phải đem đi triệt sản trước.Lục Ngôn ngủ một giấc tới giữa trưa, dậy trước ca làm chiều.
Khi tỉnh giấc, anh cảm giác cơ thể bị đè nặng.
Vừa mở mắt lập tức thấy một nhóc rồng thối đang nằm cuộn tròn thành một cục trên người mình, còn ngủ mơ thấy gì mà cứ chép miệng liên tục, nét mặt đầy vui tươi hạnh phúc.
Lục Ngôn cầm lấy cái đuôi của Đường Tầm An, ném thẳng xuống giường.
Bé Rồng Gâu Gâu lăn trên mặt đất hai vòng, tỉnh lại, sau đó xòe cánh vỗ phịch phịch bay tới trước mặt Lục Ngôn: Gâu ~ Ẳng!
Lục Ngôn mặc quần áo, cúi đầu đóng cúc áo:
"Tôi sẽ liên hệ nhân viên Trung tâm Ấp nở tới đón anh."
Gâu? Rồng Gâu Gâu rất đỗi khiếp sợ.
Còn Lục Ngôn thì đã mặc xong quần áo, cơm hộp đặt cũng đã được giao tới cửa nhà.
Anh ngồi trong phòng ăn ăn cơm.
Đường Tầm An không làm gì cả, chỉ lẳng lặng ngồi bên bàn ăn, ngẩng đầu nhìn anh với đôi mắt rưng rưng.
Lục Ngôn: …… Suýt thì ăn mất ngon.
Gặp quỷ rồi, cách này thế mà lại hiệu quả với mình.
Lục Ngôn thở dài:
"Chiều nay tôi phải đi làm, chờ về rồi nói sau."
Đôi mắt Đường Tầm An lập tức sáng ngời.Vị khách chiều nay là một con nhện lớn cao ba mét vừa sinh xong mấy nhện con, tới điều dưỡng sau sinh.
Vấn đề duy nhất chỉ có việc hình như con nhện này là giống đực.
Lục Ngôn rất tò mò, không biết hắn sinh kiểu gì.
Tuy nhiên có vẻ nhện lớn không muốn nói.
Do lần đầu xử lý chuyện này nên anh tan làm muộn hơn ngày thường.
Hôm nay tuyết rơi.
Có một chiếc xe đỗ ven đường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!