Chuyển ngữ: Trầm Yên
Anh trai đi rồi.
Giá trị ô nhiễm trên đồng hồ kiểm tra đo lường dần giảm xuống, miễn cưỡng cho Lục Ngôn có khoảng cách thở dốc.
Chiều dài xích sắt vừa đủ để Lục Ngôn đi từ đầu giường đến WC.
Con mắt trong góc tường thay đổi hướng nhìn theo động tác của Lục Ngôn.
Cảm giác từng phút từng giây đều có người nhìn chằm chằm này thật không thoải mái.
Ngoại trừ giường thì trong phòng ngủ còn có TV, bàn học, giá sách, bàn trang điểm,... vv
Trên bàn chất đầy đồ trang điểm và mỹ phẩm dưỡng da, Lục Ngôn lấy đại một loại lên xem, nhãn hiệu kem dưỡng da là La Mer.
Bình thường Lục Ngôn chỉ dưỡng da bằng Longliqi và Vaseline, nhưng anh cũng từng nghe qua về giá cả của La Mer.
Bởi vậy có thể thấy điều kiện sinh hoạt hàng ngày của em gái khá là sung túc.
Trong phòng không có đồng hồ, Lục Ngôn lấy điện thoại ra xem thời gian.
Bây giờ đang là 9 giờ sáng.
Anh thấy thông báo có tin nhắn mới.
Lục Ngôn mở ra, người nhắn tin thế mà lại là Lâm Tư Nam.
"Cậu ở đâu? Sao tôi không thấy cậu?"
Ánh nắng bên ngoài rạng rỡ, bên trong lại hơi lạnh lẽo.
Lục Ngôn khẽ thở ra một hơi hờn dỗi, nhìn thấy tin nhắn này, anh yên tâm hơn hẳn.
Nếu Lâm Tư Nam đã chết còn có thể nhắn tin, vậy chứng tỏ Lâm Tư Nam anh thấy cũng không phải Lâm Tư Nam thật.
Anh hơi muốn gọi lại, nhưng chỉ đành nhịn xuống.
Trong phim kinh dị, những kẻ làm trò tìm đường chết này ngoại trừ diễn viên chính ra thì chẳng một ai sống sót qua nổi mười phút.
Khiến anh thấy hơi bất ngờ chính là trên mục tin nhắn ở điện thoại mình lại nhiều thêm một liên hệ lạ.
Ghi chú: Lục Gia Hòa.
Tin nhắn cuối là vào tháng 12 năm 2111.
Lục Ngôn click mở.
Bên trong hầu như đều là tin đối phương nhắn tới.
Anh lướt lên trên, quyết định xem hết từ đầu.
Tin nhắn đầu tiên gửi vào năm 2109.
[ Em nói với anh kỳ sau có lớp học bổ túc, anh không cần tới đón em.
Nhưng đây là chuyện gì? ]
[ Hình ảnh ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!