Sắc mặt âm trầm nhìn hai tấm ảnh, Hứa Cảnh Dịch mím môi thành một đường thẳng, đôi mắt vốn trầm tĩnh lại lộ ra vẻ nham hiểm dâng trào, lạnh lẽo.
Những viên thuốc anh vừa uống không thể kìm nén sự điên cuồng gào thét trong lòng, hận không thể xé nát ảnh chụp hai người.
Đột nhiên, cảm xúc gần như mất kiểm soát được kịp thời khống chế, Hứa Cảnh Dịch uống một ngụm rượu lạnh đè nén nội tâm khát máu điên cuồng.
Lưu riêng ảnh chụp Tô Nhung trong hai tấm ảnh vào một thư mục riêng, sau đó liếc mắt nhìn lịch phía dưới bên phải màn hình.
Anh phải quay về càng sớm càng tốt.....
Theo nội dung thông báo, sau khi Tô Nhung xác nhận họ tên, mã số sinh viên, thông tin môn thi trong danh sách thi lại , liền báo cáo "xác nhận" với lớp trưởng.
Sau khi nhìn thấy câu trả lời "đã nhận", cậu phiền muộn thở dài.
Thiếu chút nữa cậu quên sạch chuyện thi lại.
Sau khi lên năm 2, cậu ít tập trung vào việc học; luôn nghĩ phải làm gì mới có thể tiếp cận Hình Diễm Thần, toàn bộ tâm tư đều đặt vào việc làm sao lấy lòng đối phương, hơn nữa còn phải giấu Úy Khanh Duẫn.
Như bị si ngốc vậy.
Chỉ vì một lần Hình Diễm Thần tiện tay giúp đỡ mà làm cả trái tim cậu bị trói buộc với đối phương; cho dù Hình Diễm Thần tỏ vẻ rõ ràng cậu không có khả năng với hắn, cậu vẫn cố gắng theo đuổi lấy lòng.
Nghĩ kỹ thì cậu chỉ cảm thấy biết ơn Hình Diễm Thần, chưa đến nỗi thích, cũng không biết trước đây cậu bị trúng tà gì.
Tô Nhung vô thức cắn môi dưới, hai tay đặt trên giường khẽ run lên.
Cậu đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng trong giấc mơ Hình Diễm Thần đối xử với mình: vẻ mặt hung ác, đôi mắt đỏ lên, hận không thể bắt cậu lại nhai nát......
Chậm rãi nuốt nước miếng, Tô Nhung thu mình vào trong chăn.
Cậu quyết định về sau sẽ không xuất hiện trước mặt Hình Diễm Thần nữa.
*
Ăn trưa muộn xong, Tô Nhung bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch ôn thi mấy môn thi lại.
Có hai môn cần thi lại, một môn chung bắt buộc, một môn chuyên ngành.
Môn chung thì ổn, chỉ cần nhớ kiến thức trọng tâm là được, khó khăn chính là môn chuyên ngành.
Nhưng Tô Nhung cũng không vì chuyện này mà quá lo lắng.
Cậu không dốt, lý do khiến thi trượt chỉ vì không tập trung vào việc học. Hơn nữa bản thân cũng đã có nền tảng vững chắc từ năm nhất, cho nên chỉ cần nỗ lực nhiều hơn nữa thì nhất định sẽ vượt qua kỳ thi lại thuận lợi.
Dù vậy, kế hoạch ôn tập vẫn phải làm
Tô Nhung tập trung rất tốt, chờ đến khi buông giáo trình trong tay xuống, sắc trời bên ngoài đã tối dần, bụng cũng thấy hơi đói.
Nhìn thời gian, phát hiện đã gần 7 giờ tối, chưa đầy nửa tiếng nữa cậu sẽ phát sóng trực tiếp.
Luống cuống chân tay mặc lại bộ váy tối qua, trước khi mở phát sóng, đột nhiên bạn cậu gửi tin nhắn Wechat cho cậu.
[Tô Tô, gần đây cậu có tiến triển gì không ?]
Người gửi tin nhắn là Lương Như Thụy, là bạn thời cấp 3 cậu quen biết, sau đó tình cờ biết được người kia là anh em họ hàng xa của Hình Diễm Thần, bởi vậy, quan hệ của hai người mới trở nên thân thiết.
Lương Như Thụy biết cậu ôm suy nghĩ khác với Hình Diễm Thần, nhưng không chỉ không ngăn cản, còn cổ vũ cậu theo đuổi Hình Diễm Thần.
Nguyên nhân đơn giản vì Lương Như Thụy rất ghét Sở Lam.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!