Sau đêm nay, Tô Nhung rất hứng thú với ý tưởng kiếm tiền qua livestream. Ôm chặt suy nghĩ tốt đẹp này, sau khi phát sóng cậu chỉ cần dọn dẹp chút rồi lên giường ngủ, chỉ đợi ngày hôm sau thức dậy tiếp tục phát sóng.
Nhưng suy nghĩ và thực tế luôn khác biệt.
Ngày hôm sau, Tô Nhung tỉnh dậy, đặt đồ ăn bên ngoài, trong lúc chờ đồ ăn đến, cậu buồn chán mở ứng dụng video ngắn .
Video đang tải, tiêu đề kèm theo là:
Thông báo—--------
Vợ nhỏ Omega thơm mềm đỉnh cấp mới phát hiện của tôi !!!
(* "nhỏ" này là nhỏ bé không phải mang ý vợ nhỏ, vợ cả nhé :D)
Khẽ nhíu mày, Tô Nhung không có hứng thú, chuẩn bị lướt đi thì video load xong, bắt đầu phát.
Căn phòng tối quen thuộc, ánh sáng kỳ lạ không ngừng nhấp nháy, người bên trong mặc chiếc váy nhỏ, ngơ ngác nhìn camera.
Nhìn thế nào cũng quen thuộc.
Tim đập thình thịch, Tô Nhung run rẩy mở hàng trăm bình luận bên cạnh.
Nhìn nội dung đều kỳ quái, cậu cảm thấy hẳn mình còn chưa tỉnh táo, đầu có chút choáng váng.
Lúc này, trên điện thoại hiện lên thông báo tin nhắn, là hai tin nhắn từ số lạ.
[Tiểu Nhung, đã lâu không liên lạc.]
[Em gần đây có khỏe không ?]
Nhìn như một lời chào hỏi thông thường, nhưng cách xưng hô thân mật này làm cho Tô Nhung sững sờ trong giây lát, tim như bỏ lỡ một nhịp, cậu nhanh chóng ngồi dậy, ánh mắt chăm chú nhìn vào dãy số lạ hiển thị trước mắt.
Đây là ai ?
Trong lòng đột nhiên hiện lên một cái tên.
Tô Nhung vội vàng suy nghĩ, xóa đi xóa lại trong khung chat, cuối cùng chỉ trả lời một tin nhắn đơn giản.
[Anh là ai ?]
Người có thể gọi cậu là Tiểu Nhung rất ít, người có thể nói "Đã lâu không liên lạc" lại càng ít hơn. Trong đầu cậu nghĩ đến cái tên đó vô số lần, nhưng Tô Nhung vẫn không dám khẳng định.
[Hứa Cảnh Dịch]
Ba chữ đơn giản, không có cả dấu chấm, làm hơi thở của Tô Nhung bỗng trở nên hỗn loạn, tim đập nhanh hơn.
Đúng là anh ấy.
Tô Nhung không hiểu sao hai ngày nay thế nào, sao ngày hôm qua tự dưng nhớ đến đối phương, cũng như không biết sao hôm nay đối phương lại đột nhiên tìm đến cậu.
Không để cậu suy nghĩ nhiều, Hứa Cảnh Dịch gửi tin nhắn tiếp theo.
[Tiểu Nhung, em còn nhớ anh không ?]
Nhớ, sao lại không nhớ chứ.
Anh trai trúc mã lớn lên cùng cậu từ nhỏ, luôn chăm sóc cậu rất chu đáo, không chỉ thường xuyên chơi với cậu, mặc quần áo cho cậu mà còn giúp cậu cùng làm bài tập về nhà.
Nhưng kể từ khi anh lên cấp hai liền rời khi không lời từ biệt, hai người không còn gặp lại nhau, cũng không biết được gì tin tức của đối phương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!