Chương 43: (Vô Đề)

"Được rồi, đừng nói nữa."

Không muốn tiếp tục chủ đề đó, Tần Trình ngẩng đầu nhìn Bạch Khâm, gượng gạo mỉm cười: "Vừa rồi cậu đột nhiên đi đâu vậy?"

Vẻ mặt của Tần Trình khiến Bạch Khâm hơi khựng lại, sau một thoáng suy nghĩ, cậu ta kéo Tần Trình sang một bên, hạ giọng nói: "Tớ vừa chuẩn bị cho cậu một bất ngờ."

"Bất ngờ gì cơ?"

"Là..." Bạch Khâm không nói thẳng, chỉ cười cười:

"Tớ kiếm được một món đồ hay lắm."

"Cậu đừng hỏi trước, lát nữa sẽ biết là bất ngờ gì." Cậu ta ghé sát tai Tần Trình, thì thầm: "Có liên quan đến ông anh trai mới được tìm thấy của cậu đấy."

Tần Trình cau mày nhìn Bạch Khâm, không hiểu được ý của cậu ta.

"Ê, lát nữa nghe tớ. Chút nữa chúng ta cùng đến tìm anh ta, đảm bảo cậu sẽ ngạc nhiên lớn."

Dù vẫn chưa hiểu rõ, nhưng Tần Trình biết tính Bạch Khâm. Mơ hồ đoán được chuyện này chắc chắn là đang nhắm vào Giang Tiền.

"Nơi này là địa bàn nhà họ Tô, đừng làm bậy." Y hạ giọng cảnh cáo.

"Yên tâm đi, không sao đâu." Bạch Khâm vẫy tay, không mấy để tâm:

"Chỉ là cho anh ta bẽ mặt chút thôi."

Tần Trình nửa tin nửa ngờ, hơi ngẩng cằm quan sát khắp buổi tiệc, nhưng không thấy bóng dáng Giang Tiền đâu, trong lòng bất chợt dâng lên một tia bất an khó hiểu.

Trái ngược với Tần Trình, Bạch Khâm lúc này đang nhìn chằm chằm về phía cầu thang nơi Giang Tiền vừa đi lên tầng hai. Sau khi xác định rõ ràng lúc đó anh ta có ôm một người, khóe môi Bạch Khâm không khỏi cong lên, lộ rõ vẻ đắc ý.

Chỉ là làm cho anh ta mất mặt một phen thôi.

Nếu giữa tiệc nhà họ Tô, bị người khác phát hiện ra Giang Tiền đang "mây mưa" trong phòng với một người con trai thích mặc đồ con gái, thì danh tiếng anh ta chắc chắn sẽ tiêu tan.

Giang Tiền vừa mới trở về nhà họ Tần, đang là tiêu điểm chú ý của cả gia tộc lẫn giới truyền thông. Nếu lợi dụng được cơ hội này, anh ta sẽ khó mà đứng vững trong nhà họ Tần — và Tần Trình sẽ có thể giành lại ánh hào quang vốn thuộc về mình.

Dù anh ta chẳng có thù oán gì với tên "bi3n thái mặc váy" kia, nhưng ai bảo tên đó lại xui xẻo như thế?

Nghĩ đến đây, trong đầu Bạch Khâm hiện lên gương mặt xinh đẹp của người kia. Một tia nuối tiếc thoáng qua trong mắt cậu ta, nhưng rồi lại nhanh chóng bị cậu ta chôn giấu.

Bây giờ chỉ cần chờ đợi.

Đợi đến lúc thời điểm thích hợp, cậu ta sẽ viện cớ "đi tìm người", rồi dẫn cả nhóm người xông vào căn phòng vừa xảy ra "trận chiến cuồng nhiệt" kia.

Ngửa cổ uống cạn ly vang trắng trong tay, cậu ta nhếch môi cười nhạt.

Dắt theo Tần Trình quay trở lại, ánh mắt Bạch Khâm liếc về phía cổng tiệc, tò mò hỏi:

"Bên đó sao lại tụ lại đông thế? Có chuyện gì sao?"

"Cậu không biết à? Cậu cả nhà họ Tô đến rồi. Nghe nói cả người nhà họ Hứa cũng sẽ xuất hiện tối nay đấy." Người kia cảm thán:

"Chậc, mặt mũi cậu cả Tô đúng là lớn thật, đến người nhà họ Hứa cũng mời được."

"Người nhà họ Hứa?"

Câu nói ấy khiến Tần Trình chú ý. Y tiện tay đưa ly rượu cho một phục vụ đang đi ngang qua, nói: "Chúng ta cũng lại đó xem thử."

"Không biết nhà họ Hứa cử ai đến nhỉ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!