"Chào cậu, tôi là Tần Thừa."
Ánh mắt vượt qua Nhạc Sâm, dừng lại nơi Tô Nhung, Tần Thừa hơi ngập ngừng rồi nhẹ giọng hỏi:
"Chúng ta... hình như đã gặp nhau trước đó rồi thì phải?"
Rõ ràng hôm đó trong bữa tiệc, cậu và Tần Thừa hoàn toàn không trò chuyện với nhau. Ấn tượng của Tô Nhung về y chỉ dừng lại ở hình ảnh người đàn ông đứng trên sân khấu, bên cạnh cha Tần và Giang Tiền, công bố thân phận thật sự của Giang Tiền.
Ngoài ra, những điều cậu biết về Tần Thừa... đều đến từ giấc mơ tiên tri của mình.
"Tôi..."
"Hôm trước, cậu có đến dự tiệc ở nhà tôi phải không?"
Hai người gần như cùng lúc cất lời. Thấy Tô Nhung không phủ nhận, Tần Thừa càng chắc chắn: "Tôi nhớ cậu mà."
Y mỉm cười, nhưng trong ánh mắt sâu thẳm ấy thoáng qua một tia u ám khó nhận ra. Nhớ đến biểu cảm khác lạ của Giang Tiền khi hôm đó đứng bên cạnh mình...
Chỉ là trong khoảnh khắc rất ngắn ngủi, nhưng y đã bắt được.
"Xin lỗi, đồ ăn sắp lên rồi." – Nhân viên phục vụ mang khay thức ăn đi tới – "Cẩn thận nóng ạ."
Trên khay là một chiếc nồi gang cỡ nhỏ, tuy đã đậy nắp nhưng vẫn nghe thấy tiếng xèo xèo của món ăn bên trong, rõ ràng là vừa mới nấu xong.
Tần Thừa vội nhường chỗ, lông mày hơi cau lại, sắc mặt có chút không thoải mái.
Thấy vậy, Khang Đông Đình nhanh chóng lên tiếng: "Vậy bọn tôi không làm phiền hai người ăn tối nữa, lúc khác lại nói chuyện nhé."
"Ừ." – Nhạc Sâm gật đầu nhanh chóng, liếc nhìn hai người, tuy không muốn nhưng vẫn lịch sự mời: "Hay hai người ngồi ăn cùng bọn tôi luôn?"
"Thôi, không cần đâu." – Nhìn thấy món trong nồi là món chính, Khang Đông Đình khoát tay – "Bọn tôi cũng đặt bàn rồi, đồ ăn gọi hết rồi."
"Vậy đi nhé, Tiểu Thừa."
Thấy Tần Thừa gật đầu, Khang Đông Đình mới quay người rời đi cùng. Cách nhỏ giọng, nhẹ nhàng, không giống kiểu đối xử với bạn bè bình thường cho lắm.
Không nhìn theo bóng dáng hai người rời đi nữa, Nhạc Sâm quay sang Tô Nhung, nhưng lại thấy cậu như đang mang tâm sự.
"Sao vậy?" – Cậu ta hỏi.
Tô Nhung chỉ lắc đầu mà không trả lời. Cậu không muốn chia sẻ những chuyện kỳ lạ, chẳng liên quan gì, với một người như Nhạc Sâm.
Vừa định cầm đũa lên ăn, cậu đã thấy trong bát mình xuất hiện một miếng thịt đùi gà, bên ngoài phủ lớp nước sốt thơm lừng.
"Đây là món gà hầm hạt dẻ đặc trưng của quán, anh thử xem?"
"Ừm."
Bữa tối trôi qua rất nhanh, lúc hai người rời đi thì lại tình cờ gặp lại Khang Đông Đình và Tần Thừa.
"Ồ, hai người cũng về rồi à?"
Khang Đông Đình hồ hởi khoác vai Nhạc Sâm, hỏi: "Hai người định về đâu đấy? Hôm nay A Sâm không lái xe à?"
"Hôm nay tôi không đi xe." – Quen với kiểu khoác vai thân mật của Đông Đình, Nhạc Sâm vừa trả lời vừa liếc nhìn Tô Nhung – "Bọn tôi đang tính về trường."
"Tôi nhớ trường cậu gần đây mà, hay để tôi đưa hai người về nhé?"
"Ờ..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!