Giọng anh rất nhẹ, Tô Nhung không nghe rõ ngay được.
"Anh nói gì cơ?"
"Không có gì, chỉ là cảm thấy thời gian ở bên nhau quá ít thôi." – Hứa Cảnh Dịch khẽ lắc đầu, trên khuôn mặt hiện lên chút tiếc nuối.
"Vậy lần sau chúng ta lại cùng nhau ra ngoài anh nhé."
"Thật không?"
"Em hứa đấy!"
Nghe thế, trong mắt Hứa Cảnh Dịch lại ánh lên nụ cười, khi thấy đèn đỏ chuyển xanh, anh cho xe chạy tiếp, môi mím lại thành một đường cong mỏng nhẹ, khó mà nhận ra thấp thoáng có chút giảo hoạt.
Vì bãi cưỡi ngựa cách trường của Tô Nhung không xa nên cậu nhờ Hứa Cảnh Dịch chở cậu về thẳng cổng trường.
Xe dừng lại ngay trước cổng.
"Thật sự không cần anh đưa vào trong à?"
"Không cần đâu, vào trường phải đăng ký hơi phiền." – Cậu lắc đầu, mỉm cười – "Em tự đi bộ vào sẽ tiện hơn."
"Vậy anh về trước nhé. Em nhớ đi cẩn thận."
"Vâng ạ."
Mỉm cười gật đầu, ánh mắt Hứa Cảnh Dịch vẫn dõi theo dáng vẻ thiếu niên bước dần về phía cổng trường, đến khi bóng lưng ấy khuất hẳn, anh mới thu lại ánh nhìn.
Anh không vội nổ máy, mà rút điện thoại ra gọi đi một cuộc, giọng nói lạnh lẽo:
"Anthony, giúp tôi tra một người."
"..."
"Đúng, gửi luôn cả thông tin của Úy Khanh Duẫn cho tôi."
Không hề hay biết rằng Hứa Cảnh Dịch sau lưng đang điều tra cặn kẽ về ba người đàn ông kia, Tô Nhung sau khi vào trường liền định ghé cửa hàng tiện lợi mua chút đồ.
Nhưng chưa kịp bước vào thì đã nghe thấy ai đó gọi tên mình từ phía sau.
Quay đầu lại – là Nhạc Sâm.
"Anh cũng đến mua đồ à?"
Có lẽ vừa chơi bóng rổ xong, Nhạc Sâm mặc áo bóng rổ, cánh tay và bắp chân lộ ra tràn đầy sức sống, trán còn lấm tấm mồ hôi.
Cậu ta chạy chầm chậm tới, đứng trước mặt Tô Nhung, thở d ốc, tiện tay lau mồ hôi trên đầu.
Tô Nhung vẫy tay chào lại, để ý thấy dù Nhạc Sâm mồ hôi nhễ nhại nhưng không hề có mùi khó chịu.
"Em cũng tới mua gì à?" – Cậu hỏi.
"Vâng, em định mua chai nước uống."
Cười ngại ngùng, Nhạc Sâm chẳng chuẩn bị gì cho lời nói dối, cũng không nhắc đến việc mình vừa thấy Tô Nhung nên mới vứt bóng chạy qua đây.
Cậu ta đi vào cửa hàng cùng Tô Nhung, sau khi cả hai mua xong đồ và ra khỏi cửa, rốt cuộc Nhạc Sâm cũng lấy hết can đảm mở lời:
"Anh... tối nay có rảnh không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!