Việc Tô Nhung hôm trước vừa đồng ý hỏi thử gia đình xem có muốn cùng ăn cơm hay không, điều đó đồng nghĩa với việc — cậu đã sẵn lòng để người nhà biết đến sự tồn tại của anh, sẵn sàng giới thiệu anh với gia đình mình.
Điều đó đại diện cho một bước tiến rất lớn — cậu sắp chính thức công khai mối quan hệ này.
Chính vì vậy, khi cái danh phận ấy vẫn chưa hoàn toàn được gắn chặt vào người mình, Hứa Cảnh Dịch một chút cũng không dám lơi lỏng. Anh sợ chỉ cần Tô Nhung đổi ý là sẽ hoãn việc ra mắt, thậm chí là rút lại ý định.
May mà Tô Nhung là một bảo bối mềm lòng, dễ dỗ.
Với một màn xin lỗi chân thành kèm theo kỹ năng mát
-xa "chuộc lỗi" tuyệt vời, cuối cùng Hứa Cảnh Dịch cũng miễn cưỡng giành được sự tha thứ của cậu.
Nói là liên hệ với người nhà, thật ra Tô Nhung chỉ gọi hai cuộc điện thoại.
Một cuộc gọi cho Tô Yến Lâm — anh họ của cậu. Nhưng xui là đúng lúc anh đang đi công tác xa, không có thời gian về ăn cơm.
Cuộc thứ hai, cậu gọi cho bố — Tô Kỳ.
Cậu vốn nghĩ bố mình vừa kết thúc kỳ nghỉ, sắp quay lại viện nghiên cứu, nào ngờ ông lại sẵn lòng đồng ý ngay, bảo rằng có thời gian, có thể cùng nhau ăn một bữa cơm.
Khi Tô Nhung báo tin này cho Hứa Cảnh Dịch, tuy vẻ mặt anh không có gì thay đổi, nhưng cái cách anh bất giác ngồi thẳng dậy, ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc hơn, đều thể hiện rõ anh xem trọng chuyện này đến mức nào.
Vì thế, Hứa Cảnh Dịch lập tức báo tin này cho ông cụ Hứa và mẹ mình.
Thực ra, theo ý của ông cụ Hứa, ông rất mong hai bên gia đình cùng ăn với nhau một bữa, tốt nhất là có thể bàn luôn chuyện đính hôn, đỡ lo sau này Tô Nhung bị người khác "bắt cóc" mất.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Hứa Cảnh Dịch vẫn cảm thấy chuyện này nên tiến hành từ từ.
Trước hết, cần để người ta có thời gian tiếp nhận.
Dì Mặc cũng đồng tình với suy nghĩ của anh, nên cuối cùng quyết định: trước tiên để Hứa Cảnh Dịch ăn cơm với bố của Tô Nhung trước, để ông ấy biết con trai mình đang yêu ai.
Mọi chuyện vốn được sắp xếp đâu vào đấy, nhưng giữa chừng lại có chút "sự cố" nho nhỏ.
Vì lúc đầu Tô Nhung không trao đổi kỹ với Tô Kỳ, nên ông đã gọi thêm Thường Dịch Ninh cùng đi ăn.
Ngay khoảnh khắc Hứa Cảnh Dịch nhìn thấy Thường Dịch Ninh, một vài ký ức không mấy vui vẻ lập tức trỗi dậy — trước mắt anh hiện lên hình ảnh Tô Nhung và Thường Dịch Ninh ở riêng cùng nhau.
Ngay tức khắc, cơn ghen tuông đậm đặc xộc lên, ánh mắt nhìn về phía Thường Dịch Ninh liền biến thành những chiếc kim độc nguy hiểm.
Thường Dịch Ninh bị ánh nhìn cảnh cáo đó dọa cho nghẹn họng, vội nuốt nước bọt. Trước vẻ mặt đầy địch ý của Hứa Cảnh Dịch, anh ta lúng túng cầm ly nước lên uống cho đỡ ngượng.
Trời ơi... anh ta thật không biết hôm nay Hứa Cảnh Dịch cũng sẽ đến ăn.
Anh ta chỉ định đi "ăn ké" thôi, nếu biết trước Hứa Cảnh Dịch sẽ đến thì có đánh chết anh ta cũng chẳng dám tới.
Vừa nhìn thấy Hứa Cảnh Dịch, tay anh ta lại theo phản xạ co rút đau đớn.
Vì đau mà đặt vội ly nước xuống, tay khẽ xoay xoay cổ tay để giảm bớt cơn tê.
"Tiểu Thường, tay cháu làm sao vậy?"
"À... cháu vận động chút ấy mà, ha ha, chắc là trật khớp nhẹ thôi." Không ngờ Tô Kỳ lại để ý đến động tác nhỏ ấy, Thường Dịch Ninh vội cười cười lảng sang chuyện khác, nhưng lại bị Tô Nhung tiếp lời.
"Anh Dịch Ninh, có phải đau lắm không?" Cậu tỏ vẻ lo lắng, liền đề nghị: "À đúng rồi, anh Cảnh Dịch mát xa giỏi lắm, hay là để anh ấy giúp anh bấm huyệt thử nhé?"
Tô Nhung không hề nhận ra vẻ mặt đầy hoảng loạn của Thường Dịch Ninh, cậu quay sang hỏi Hứa Cảnh Dịch: "Anh xem giúp anh ấy một chút được không?"
"Dĩ nhiên là được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!