[Nhưng sao ?]
Vẫn không nhịn được việc muốn kể với Hứa Cảnh Dịch về chuyện bị bắt nhầm trong giờ thi, Tô Nhung đổi giọng, kể chuyện mình bị hiểu lầm là gian lận ngắn gọn súc tích.
Bỗng nhiên trong giọng nói của cậu mang theo chút tủi thân không vui.
Nhận thấy rõ cảm xúc thay đổi của Tô Nhung, đôi mắt người đàn ông khi nghe giọng nói đó lập tức tối sầm lại, giữa đôi lông mày sâu, sắc bén hiện lên một tia u ám cùng bất mãn.
"Tên giáo viên đó là gì ?"
"Hình như thầy ấy tên là Mã Kiệt, nhưng em chưa từng học lớp thầy ấy..."
Không để ý đến giọng nói của Hứa Cảnh Dịch đột nhiên trở nên lạnh lùng, Tô Nhung kể xong chuyện này liền nói luôn chuyện lát nữa sẽ nghe diễn thuyết "Học thành công" của cựu sinh viên nổi tiếng.
"Không ngờ Tiểu Nhung lại có hứng thú với việc này."
"Không, em chỉ bị kéo đến để đủ KPI thôi, em định nghe một nửa rồi chuồn đi..."
Hai người trò chuyện không lâu, nghĩ đến việc Hứa Cảnh Dịch còn chưa ăn, Tô Nhung vội vàng kết thúc cuộc trò chuyện.
Vừa đặt điện thoại xuống, người ở hậu trường hội trường đột nhiên nhiều hơn.
Hai ba sinh viên mặc đồng phục của hội sinh viên đi cạnh một người đàn ông cao lớn mặc âu phục đi vào hội trường, vừa đi vừa giới thiệu với đối phương.
Người đàn ông này chắc hẳn là diễn giả của buổi hôm nay.
Tò mò nhìn sang, ánh mắt Tô Nhung chậm rãi di chuyển theo những người đó.
Cuối cùng, người xung quanh cũng tản đi.
Nhìn thấy gương mặt quen thuộc đứng giữa đám đông, đầu óc Tô Nhung lập tức trống rỗng.
Sao lại là hắn !
Muốn dời tầm mắt nhưng không kịp.
Thấy Hình Diễm Thần nhìn mình không chớp mắt, Tô Nhung lập tức đứng dậy, cứng ngắc xoay người, đi về phía cửa hội trường mà không cần suy nghĩ.
Cho dù không quay đầu lại, nhưng ánh mắt của người đàn ông đó như đinh đóng lên lưng cậu vậy.
"Tiền bối, anh đi đâu vậy ?"
Còn chưa kịp đi đến cửa đã bị một thân hình cao lớn choàng lấy bả vai, Tô Nhung còn chưa kịp phản ứng, giọng nói Nhạc Sâm tiếp tục vang lên trên đầu.
"20 phút nữa là bắt đầu rồi, giờ anh ra là sẽ đụng phải mấy người đi vào đấy." Dừng một chút, Nhạc Sâm chú ý đến sắc mặt của Tô nhung có chút trắng bệch, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc: "Đã xảy ra chuyện gì sao ?"
"Không, không có gì....."
Không giỏi nói dối, Tô Nhung ấp úng nói không nên lời. Hai tay chạm vào cánh tay đối phương đang ôm lấy vai mình, ý bảo Nhạc Sâm buông ra để mình đi.
"Chương trình sắp bắt đầu rồi, những sinh viên ở hành lang xin mau chóng tìm chỗ ngồi."
Mấy sinh viên mặc đồng phục hội sinh viên duy trì trật tự của hội trường, sau khi nhận ra Nhạc Sâm, họ cau mày nói: "Nhạc Sâm, cậu với bạn đứng sang một bên rồi tìm chỗ ngồi trước đi."
Giọng nói thúc giục khiến Nhạc Sâm chỉ có thể không hỏi thêm nữa, liền dẫn Tô Nhung tìm chỗ ngồi.
Khi ngồi xuống, Tô Nhung chú ý đến Hình Diễm Thần ở phía trước sân khấu đã thu hồi tầm mắt, thần sắc tự nhiên trao đổi với sinh viên bên cạnh
Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, giây tiếp theo liền nghe thấy Nhạc Sâm hỏi: "Tiền bối, anh đang trốn người nào sao ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!