Chương 16: (Vô Đề)

Cho đến khi làm xong hết và kiểm tra lại một lượt, cậu mới ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ treo trên bục giảng. 

Còn nửa tiếng nữa. 

Tô Nhung thở phào nhẹ nhõm, định thu hồi tầm mắt, ánh mắt lập tức rơi vào một ánh mắt dịu dàng khác.

Một trong những giám thị trong phòng đã được thay đổi. 

Chàng trai đứng trên bục có đôi mắt dịu dàng, khuôn mặt tuấn tú với những đường nét mịn màng, nở nụ cười nhàn nhạt trên đôi môi mỏng. 

Là một giáo viên trẻ tuổi rất giản dị gần gũi, cũng rất đẹp trai.  

Dường như chú ý đến ánh mắt của Tô Nhung, khóe miệng đối phương cong lên một nụ cười lịch sự nhàn nhạt. 

Tô Nhung vội vàng cúi đầu nhìn phiếu trả lời đầy đủ trước mặt, tay cầm bút khẩn trương nắm chặt. 

Đội nhiên, bên cạnh vang lên một thanh âm rất nhỏ, cậu ngập ngừng nhìn về quả cầu giấy xuất hiện trên bàn. 

Chất lượng giấy rất mỏng, dù vo tròn cũng có thể lờ mờ nhìn thấy nội dung viết bên trong. 

Hàng ghế trước bên trái vang lên tiếng sột soạt, một nam sinh đầu đinh quay đầu nhìn lại, ý bảo Tô Nhung ném cục giấy nhỏ cho mình. 

Phao này bị ném sai chỗ rồi. 

Không muốn vướng vào vũng nước đục này, Tô Nhung đang định ném cục giấy nhỏ xuống đất, coi như không thấy, một bàn tay đột nhiên xuất hiện cầm cục giấy lên. 

Cậu ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân của bàn tay đó, là một vị giám thị khác. 

"Bạn học, em gian lận à ?" 

Ngẩn người nhìn giám thị đột nhiên xuất hiện bên cạnh, Tô Nhung vì lời nói của đối phương mà nhíu mày. 

Cậu nhất thời không lên tiếng. 

"Em đứng lên cho tôi."

Thấy Tô Nhung im lặng, giám thị cũng cay mày, dùng giọng cứng rắn bảo Tô Nhung đứng dậy, đồng thời cằm phiếu trả lời của Tô Nhung lên. 

Động tĩnh bên này thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong phòng thi, cũng đã sắp hết giờ làm bài, nhiều người làm xong nhưng không muốn nộp bài trước vì muốn ở lại coi trò vui. 

Măc dù Tô Nhung chưa từng học qua lớp thầy này, nhưng danh tiếng về thầy thì ai cũng biết.

Mã Kiệt là một trong ba vị giám thị chuyên bắt gian lận nổi tiếng ở trường bọn họ.  

Xung quanh bắt đầu vang lên tiếng ồn ào, Mã Kiệt đẩy cặp kính lên, nói đám sinh viên gây ồn ào: "Tất cả im lặng, còn 15 phút nữa mới nộp bài." 

Đột nhiên, phòng thi im lặng. 

Mã Kiệt hài lòng quay đi, nhìn thiếu niên trước mặt cúi đầu không nói gì, cảm thấy tức giận vì việc Tô Nhung không đứng dậy. 

"Em đưa cho tôi…" 

"Thầy Mã, có chuyện gì vậy ?" 

Một giọng nam dễ nghe vang lên, càng lúc càng gần, cho dù Tô Nhung không ngẩng đầu cũng biết là thầy giáo trẻ tuổi đó đi đến. 

Một mùi thơm nhàn nhạt lập tức xộc vào mũi.

"Thầy Sở, tôi phát hiện sinh viên này gian lận." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!