Chương 3: (Vô Đề)

12.

Sau khi huynh đài nghe ta nói kế hoạch của mình thì đặt tay lên vai ta nghiêm túc nói: "Ngươi không làm được đâu."

Ta nói: "Ta làm được."

Huynh đài nói: "Ngươi không được."

Ta nói: "Nam nhân đâu thể nói mình không được."

Huynh đài nói: "Mặc dù Yến Trọng tự xưng là chính đạo nhưng lòng dạ khó dò hơn người thường nhiều.

Ngươi cắt tóc hắn khác nào cắt đầu hắn?"

Ta vuốt vỏ dao găm bên hông nói: "Ta từng cắt tóc hắn một lần, cắt thêm lần nữa cũng chẳng có gì khó."

Tuy sau khi ta bị hắn bắt đã chịu rất nhiều đau khổ......! nhưng ta vẫn sống sót.

Huynh đài buông vai ta rồi hỏi: "Trước đây ngươi làm sao thoát được tay hắn?"

Ta nói: "Hắn giam ta vào thủy lao bỏ đói mấy ngày, còn sai người quất ta mấy roi......! May mà hắn khá dễ tính, cuối cùng còn mời ta ăn bữa cơm, xem như hai chúng ta xóa bỏ hiềm khích cũ."

Huynh đài nhìn ta với vẻ sâu xa.

Ta không rõ hắn có ý gì.

Huynh đài nói: "Ở tuổi ngươi lẽ ra không nên trải qua mấy chuyện này."

Ta nói: "Ta đã sống tốt hơn rất nhiều người, gì mà nên với không nên?"

Hắn im lặng hồi lâu, cuối cùng vẫn dắt ngựa cho ta rồi nói: "Ngươi đi đi.

Nếu trong vòng bảy ngày không thấy ngươi về thì ta sẽ đi tìm ngươi."

13.

Khi sắp đến kinh thành ta mới sực nhớ ra một chuyện.

Ta quên tìm giáo chủ kết toán lương tháng này của ta.

Nói ra thật ngại, ta là kẻ ăn xổi ở thì, tiền lương vừa đến tay thì đã bị ta đem đi ăn uống thả cửa, vì vậy bao năm qua chẳng để dành được xu nào.

Giờ mò đến hầu bao mới phát hiện mình chỉ còn ba xu.

Xem ra phải nhanh chóng giải quyết việc cắt tóc này mới được, nếu không ta biết ăn cơm đi ngủ ở đâu.

Ta suy nghĩ, quyết định ăn một bữa cơm trước rồi đi tìm Yến Trọng.

Nhưng ba xu thì mua được gì?

Chắc ta lượn lờ trước cổng quán rượu lâu quá nên tiểu phiến bên trong cố ý ra hỏi ta có chuyện gì.

Ta: "Ta đói."

Tiểu phiến: "Công tử có đem tiền không?"

Ta: "Có.

Ba xu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!