Chương 107: Em rể? Tình địch?

Cây đại thụ vươn cao, tán cây rậm rạp chằng chịt, như một chiếc ô tự nhiên có thể che gió chắn mưa.

Lúc này, cơn mưa lớn khiến người ta khó mà bước đi đã ngừng hẳn.

Khán giả trong phòng livestream dường như cũng bị bầu không khí ẩm ướt ảnh hưởng, bực bội đến mức gõ bàn phím liên hồi.

[Tôi có vào nhầm chương trình không vậy?]

[Chắc chắn đây là show sinh tồn, không phải show ẩm thực chứ?]

[Quá đáng thật đó! Nhiều đồ ăn thế này, đến cả show ẩm thực còn chưa được đãi ngộ thế đâu!]

Hết chiếc xe này đến chiếc xe khác chất đầy đồ ăn đậu bên vệ đường ven biển, trên mỗi xe đều treo băng rôn, chữ trên đó vô cùng nổi bật:

"Hội trưởng hậu viện fan của Lục Dạng đến rồi đây!"

"Tay phải lái xe, tay trái nắm tay em."

"Em thích đồ ngọt, còn anh thích em."

Chu Mạt Lê, Lâm Tân Mông, Tần Diệc Đàm và Ôn Tiên nghe tin chạy ra xem náo nhiệt, ai nấy đều kinh ngạc.

Lâm Tân Mông sững người:

"Hậu viện fan của Lục Dạng á?"

Từ khi nào Lục Dạng lại có fan thế!

Hơn nữa còn là fan giàu nữa!

Tần Diệc Đàm khó khăn mở miệng:

"Hội trưởng hậu viện hội không phải là tôi à?"

Ôn Tiên bị số lượng đồ ăn đủ mọi loại trên xe hấp dẫn, chẳng thèm để ý đến Tần Diệc Đàm, chỉ cảm thán:

"Thời nay hội trưởng hậu viện hội đều giàu sang thế này sao, chơi lớn đến mức gửi hẳn hai xe đồ cho tổ chương trình?"

Tần Diệc Đàm chột dạ, nghiến răng:

Đáng ghét!

Rốt cuộc là tên khốn nào dám mặt dày đến mức cướp danh phận hội trưởng hậu viện hội của cậu ta!

Sự ngạc nhiên của Chu Mạt Lê chỉ thoáng qua rồi biến mất, nghe thấy tiếng động từ phía lều Mông Cổ bên cạnh, anh ta hơi nghiêng đầu sang.

Lục Minh Tự vừa đi ra vừa huýt sáo bên cạnh Lục Dạng, giai điệu nhẹ nhàng, khúc nhạc vang lên lặp đi lặp lại, ngân nga lan tỏa, giọng huýt sáo hòa cùng điệu nhạc, trầm thấp mà uyển chuyển.

Sau khi huýt xong, hắn đắc ý hỏi:

Hay không?

Lục Dạng gật đầu phụ họa:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!